Nhỏ lo kiểu nhỏ lớn lo kiểu lớn

Hồi nó ở trong bụng thì lo nó có lành lạnh, có khỏe mạnh, có bình thường không, sanh ra cái là lo đếm ngón tay ngón chân, nhìn mặt mũi, đầu tóc, mồm miệng, ... 
Sanh ra xong, mỗi lần nó đi ị thì mình mừng như trúng số. mỗi lần nó bị bón thì mình mặt xanh mặt vàng, đi đứng ko xong y như mình bị bón. 
Con người ta 7 tháng bái bai, vẫy tay, mi gió, con mình vẫn chả thèm làm, lo quá! 
Con người ta 15 tháng nói vèo véo veo, con mình vẫn ê a, u ơ, lo quá xá là lo! 
Con người ta 2 -3 tuổi bỏ tã, con mình bỏ tã cái là ị đầy nhà, kêu ngồi bô 1 tiếng ko chịu tè, vừa cất bô đi thì tè chan chảy lênh láng, stressed tới nỗi phải đi bs tâm lý và educators! :( 
Giờ 6 tuổi, đi học thì lại lo những thứ khác! :( 
1) Nói tiếng anh với mẹ từ nhỏ tới lớn, chả bao giờ nói tiếng Ý với mẹ bao giờ, đi du lịch hay bạn bè nước ngoài qua chơi đều nói tiếng anh, chỉ sai văn phạm chứ phát âm ko sai. đi học sao về phát âm sai (có lẽ cô có accent, nó lại nghe trật nghe trìa, nên sai), mà ngặt nỗi về nhà mẹ chỉnh lại thì nhất định "cô nói vậy, cô đọc vậy". Mẹ nói "mẹ không nói cô sai, nhưng mẹ muốn quậy phát âm chuẩn nhất, phát âm kha khá, phát âm giỏi, và phát âm chuẩn nhất có mức độ khác nhau tùy người, và mẹ muốn Quậy phát âm tốt nhất có thể, con đã nói dc, con đi du lịch con nói chuyện với biết bao người, con đã làm dc thì cớ gì con lại thay đổi? con nói chuyện với cô Nicole, chú Alex, bác P, bác M rất tốt, tại sao con không cố tốt hơn thay vì từ phát âm chuẩn xác thành phát âm có accent?" --> mẹ nói cũng hơi gay gắt vì nó cứ 1 mực cô đúng, mẹ sai, tự điển sai (do mình mở từ điển cho nghe). mang ví dụ ra minh họa thì nó mới im miệng và phát âm đúng lại. mệt quá đi! 

2) mẹ nói: con có muốn đi tè thì xin cô, đừng có nhịn nha, vì con mà nhịn, mấy cái waste (chất bã) không tốt cho cơ thể lại ngấm trở lại người không tốt, và nếu bọng tiểu đầy quá thì con sẽ rất khó chịu, không tập trung học được đâu. 

Quậy: nhưng cô nói đi tè ở giờ giải lao mamma ạ. 
Mẹ: Cô nói đúng, để tránh tình trạng các con không tè giờ giải lao khi các con có thời gian, tới khi vô lớp, cách 2 phút lại có bạn xin đi tè, nhưng nếu con vẫn muốn đi tiểu thì con vẫn phải xin cô đi, không được nhịn nghe hem. 
Quậy: dạ mamma. 

3) Nhìn thấy bài tập cho con số 2 hơi kỳ cục. 2 cái xe đạp, 1 chiếc xanh dương, 1 chiếc hồng, 2 đứa bé, 1 trai 1 gái. Kêu bây giờ chia xe đạp mỗi em 1 chiếc. Nhìn thấy phần màu sắc, và giới tính là đã không thích! vì mình tự nhiên "hiểu rằng" họ cho bé gái màu hồng bé trai màu xanh biển (dỹ nhiên theo cách nhìn cũ của mình). Mình thấy nó tự động làm vậy thật, bé gái màu hồng, bé trai màu xanh. 
Mình nói: con gái cũng lái xe màu xanh dc đó. 
Quậy: nhưng cô nói không phải vậy. 
CÁI NÀY MÌNH KHÔNG TIN! NHƯNG NẾU MÌNH MÀ CÓ CHỨNG CỨ CÔ NÓI VẬY THÌ MÌNH QUẬY LÊN À!! nhưng mình không tin thời đại này cô lại dạy như vậy! chắc nó thần tượng hóa cô giáo! 
Mình nói: con có quần áo màu xanh biển ko? 
Quậy: dạ có
Con có thấy chú D (là gay, bạn của papa) mặc áo màu hồng không? 
Quậy: dạ có 
Con có thấy chú Jake (HLV thể dục trên kênh pop sugar mình thi thoảng hay tập) mặc váy tutu và múa không? (anh này là gay, và là diễn viên múa chuyên nghiệp nữa, thi thoảng ảnh làm mấy clip làm trò hài mang giày cao gót và mùa này nọ)
Quậy: dạ có 
Mẹ: thế nên màu sắc hay quần áo không quan trọng, ai cũng có thể dùng những thứ họ thích và chọn màu họ thích! Dỹ nhiên, theo ý con, em bé gái lái xe màu hồng ok là ok. nhưng nó không phải là chuẩn mực, vì nếu bạn nào đó chọn cho bé gái lái xe màu xanh thì cũng là hoàn toàn bình thường, ko sai gì cả! 

--> Mệt lắm! mệt quá mệt! 

4) Thấy nó viết 1 dòng chữ (Chắc copy từ trên bảng xuống). Chữ cuối cùng của cây bị viết chen chúc vì sợ lấn qua cái margin của tờ giấy. 
Mẹ hỏi "sao con không xuống hàng viết chữ cho đàng hoàng và tiện hơn?" 
Quậy: Không được, cô không cho, con phải viết như vậy. 
(Mệt quá, cái gì cũng cô cũng cô, nhưng mình thừa biết, cơ không có nói vậy, mà là nó hiểu sai, hay tự suy diễn ra!) 
MẸ: cô nói sao? 
Quậy: cô nói không dc viết lấn sang cái margin (thanh màu đỏ từ trên xuống của tờ giấy) 

MẸ: ừ, đúng là cô nói vậy, nhưng cô đâu có nói là con không được xuống hàng đúng ko? 
Quậy: à , à không! tại cô ghi cái câu này không có xuống hàng trên bảng và con phải copy lại. 
(trời ơi!!! máy móc 1 cách khủng khiếp, cái con bé này!!) 
Mẹ: Ok, thế nên lần sau con xuống hàng đi! cô kêu con copy phần content câu chữ để về mẹ đọc chứ cô không kêu con phải viết từng dòng y như cô đâu. Vì khi con học viết, có 2 điểm chính yếu: con viết phải thoải mái dễ đọc, và người đọc cũng phải đọc hiểu được. Nếu con viết chen chúc như vầy, khó cho con, mà mẹ đọc cũng khó nữa! 

Hồi trước mình chưa bao giờ thấy nó máy móc như vầy. Nhưng từ khi đi học thấy học vẹt quá sức. Mà mình cho rằng không phải lỗi giáo viên hoàn toàn, mà do bọn nó tuân theo instruction nhiều quá nên riết cứ sợ sai và phải làm y khuôn mẫu mới dc. :( Cứ mỗi lần lòi ra những chuyện như vầy là lại phải tự nhủ nói chuyện và coi tập vở của nó nhiều hơn. Viết ko sai, học cũng giỏi, nhưng những cái li ti này lại là những thứ làm hỏng cách suy nghĩ, giết chết khả năng sáng tạo của trẻ con! thật là nguy hiểm! :( Mẹ lại phải hứa, cho con đi học, đi activities ít thôi, mẹ muốn em bé của mẹ dc tự do trong tư duy, mẹ muốn con có thời gian chơi tự do với các bạn, sáng tạo ra những thứ "lầy lội" vô cùng, chứ mẹ không muốn con đi học đàn, học hát, học bơi, học nhảy múa, học gym, để suốt 24 tiếng 1 ngày, con phải tuân theo những chỉ thị, những hướng dẫn! Mẹ sợ em bé của mẹ cuối cùng sẽ là 1 con robot, máy móc làm theo những chỉ thị, không ai đưa ra instruction thì lại cảm thấy "bơ vơ" không biết làm gì. :( Mẹ thích em bé của mẹ than chán, rồi lại ngồi 1 mình chơi lego, tạo ra 1 tp lego mới, 1 cái xe vừa biết bay vừa biết bơi, mẹ thích chiếc thuyền con gái làm từ cái ống giấy vệ sinh và mảnh vải rách con nhặt được, mẹ trả 2 euro cho cái móc chìa khóa con sáng tạo từ 2 cái ốc vít của papa, mẹ thích em bé "hay buồn chán" của mẹ, mẹ không muốn trả tiền cho lớp ngoại khóa để con về chỉ kể con học dc cái này từ cô giáo hướng dẫn. Học là 1 việc quan trọng, nhưng với mẹ, sáng tạo cũng quan trọng y như học. 

*Kênh youtube. 
Mình mê thời đại internet ghê. hôm nọ đọc sách cho con gái phần gravity (lực hút trái đất), đọc xong, con vẫn chưa hiểu lắm. Mẹ giải thích xong, con cũng hiểu nhưng có lẽ vẫn lấn cấn. Mẹ lên youtube, cho con coi 2 clips nhỏ mỗi clips 3 phút: 1) cách gội đầu trong không gian 2) cách rửa tay trong không gian --> thế là bản nhớ hoài hoài gravity là gì! :p 

*Giới tính: 
Mẹ bạn luôn ủng hộ gay, mẹ nói chuyện thoải mái với bạn về vấn đề này. có lần bạn lấn cấn bạn nói "nhưng gay làm sao là 1 gia đình được mẹ, họ đâu sanh con dc, nếu là 2 người đàn ông hoặc 2 người phụ nữ". Mẹ mới giải thích đơn giản thời đại tiên tiến, bs có thể giúp họ có con. nên bạn chấp nhận như vậy. 
2 hôm trước Shaun T và partner của ảnh là Scott có em bé. Quậy "rành" shaun lắm,vì Quậy cũng thi thoảng tập clips của chú Shaun :) (Quậy cũng biết Scott là partner của Shaun, vì thi thoảng 2 mẹ con coi clip phỏng vấn 2 chú). Mẹ cho coi hình em bé của chú Shaun và Scott rồi nói họ có con nè Quậy, họ nhờ 1 cô kia mang thai giúp đó, vì 2 chú là đàn ông không mang thai dc, cô kia giúp mang 2 em bé đến cho 2 chú đó, mình gọi cô ấy là surrogate. :) Quậy khoái lắm, khen 2 em bé nhỏ xíu dễ thương quá. :) 

Khi lớn xíu, nói về vấn đề này, không biết cách nhìn của nó thế nào nhỉ? bây giờ còn nhỏ, mẹ nói gì thì theo đó, nhưng ai mà biết dc. Mong con cũng ủng hộ sự bình đẳng giới tính và sự tự do của mỗi cá thể như bố mẹ :) 

Nhận xét

Các bài đọc được yêu thích nhất