Luận bàn chính trị :p
1) có 1 số thứ mình hầu như miễn nhiễm. 1 trong các số đó: Religion và Politics (mặc dù anh A thường nói "religion của em là gym và internet" :( hừm!).
có lẽ sinh ra ở nước chỉ có mỗi 1 party nhảm nhí, và lại còn chính sách ngu dân, nên politics là gì mình chả rõ cho tới khi qua xứ khác.
Mà khi đã dc học rồi, thì mình quyết định mình sẽ ko màng đến nó nữa, vì khi đi bầu cử, mình TIN rằng - chứ chả chứng cứ nào hết nhé - chúng ta chỉ bầu dc 1/100 những thứ thật sự đang xảy ra trong politics. họ cho rằng khi bầu 1 leader, thì ông leader sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến mình. có thực sự còn đúng nữa chăng? vì ông leader chẳng có 1 tiếng nói nào thực sự để ổng quyết cái là dc. Mà ngay cả nguyên cái party quyết định thì cũng chưa chắc quyết là dc. Thời buổi này nhiều party trong 1 nước, 1 nước lại thuộc 1 nhóm nước. affairs nhiều quá. để có dc 1 quyết định, cũng đi đường sau, phân chia affairs, và favors để dc có cái a, b, c. chưa tính đến việc những người giàu làm business ảnh hưởng rất lớn đến các quyết định. Nhớ hôm nào 1 document khui ra ông Obama được bầu 2 lần tại sao ko làm nên chuyện, sau khi đi lòng vòng, thấy rằng đằng sau lưng ổng, những ông lớn khác vẫn ngồi đó, có thay đổi người đâu. nghĩa là thay đảng và tổng thống nhưng 1 số chức vụ quan trọng vẫn ko đổi người quyết định, cũng như đường lối. bài document do chính anh Matt Damon dẫn dắt. chắc ảnh cũng bực mình dữ dội nên mới chấp nhận làm narrator cho documentary đó. :D
Nước Tây Ban Nha có lịch sử bể nợ trên 10 lần. Tự hỏi sao họ vẫn làm business dc với các nước khác?? bể nợ là 1 cục tiền mất trắng ko trả. vậy mà ngược lại, EU vẫn rót tiền cho họ gầy dựng lại. ôi EU thật là tốt bụng quá đi, các nước thật là hào sảng quá đi! tiền có phải nước biển đâu mà cho lắm vậy, cho tới 10 lần hơn! Xin lỗi! cái thế giới này ko ai cho ko ai cái thứ gì! đã cho là phải có lợi! vậy heng!
Thằng quỷ Turkey quậy banh chành, yêu sách ko ngừng nghỉ, nhưng các nước vẫn chỉ dám nói xấu, chứ affair thì vẫn làm, tiền thì vẫn trả. sau đó hô hoán "thằng Turkey lụ đạn, nó ỷ abc, nó ức hiếp các ông" hô hô!! mấy người innocent quá ha! mấy người tội nghiệp quá ha! ko có thứ cho vô túi thì mấy người chịu chi sao! thực tế đi! đã trả là phải nghĩ hoặc đã TOAN TÍNH CÓ LỢI! . Ko ai điên làm chuyện tầm phào mất tiền!
Sau chiến tranh thế giới thứ 2, Châu âu suy cùng lực kiệt. Mỹ rót tiền gầy dựng cái châu âu này! tiền rất nhiều, mà ngay chính những người học lịch sử cũng có 1 chút "lay động" cho tính hảo sảng của nước Mỹ hùng cường. nhưng nói trắng mẹ ra đi! cũng phải có lợi mới làm chớ! giỡn sao! quýnh với xô Viết 1 mình thì điên à! nó lại ngay châu âu kia! châu âu ko mạnh lên cho nhanh cho lẹ để họp nhau làm NATO thì Mỹ chưa chắc ngủ ngon! Đấy là chưa nói đến lợi ích kinh tế và vị thế siêu quốc gia của thế giới đã được hoàn toàn đổi ngôi!
Thêm 1 ví dụ khác, chú Trâm quậy quá quậy, nhưng rồi chính sách mắc cười của chú hiện tại đã nửa nhiệm kỳ mà cũng chưa thực sự áp dụng dc cái gì! vì chức tổng thống quyền lực của nước mỹ cũng ko cho phép chú làm vua hô mưa gọi gió dc. 1 số quyết định chú triển khai xong lại gỡ bỏ blah blah. Thế nên người ta mới dùng từ unpredictable. Nghĩa là chả biết trước dc gì. Do chú quậy vậy, nhưng rồi có lẽ sẽ thay đổi. Chứ người ta mà tin rằng chú thật sự muốn làm gì thì làm, thì có lẽ họ cũng tìm dc 1 phương án B nào đó dựa trên những lời hứa "sảng" hồi chú chạy campaign vô nhà trắng!
Vậy cuối cùng, politics là gì với MÌNH? thôi, khỏi bầu đi! cũng muốn lắm! nhưng ko dc! bầu thì vẫn bầu đó. nhưng chỉ bầu cảnh quan bên ngoài thôi. như mấy cha kiểu mẹ Trâm thì nhất quyết ko bầu. (chính ra mà nói, nếu nói sảng khùng như chú nhưng làm ăn ra hồn thì cũng bầu, hay ngủ với gái và nói mớ như bố Berlusconi mà giúp Ý thoát nợ thì chụy vẫn bầu). đằng này bố kia chỉ biết nghịch dại, lại làm nợ công tăng sấp mặt, mỗi lần họp hành với các lãnh đạo quốc gia khác là làm dân ý méo mặt xua tay lia lịa "tao ko bầu cho thằng ấy". Chưa tính bố lùn quá, phá đội hình quá sức, may có cô Merkel chiều cao ngang với bố nên đỡ lạc quẻ! hừ! (ghét nên nói xấu banh chành nà! :p) NHƯNG mình tin rằng politic rộng lớn và mệt mỏi hơn những gì họ mang lên sàn diễn nhiều. và đầy những affair và business. có những cái chúng ta sẽ la ó, nhưng chưa chắc đó là 1 bức tranh hoàn chỉnh. Có lẽ chúng ta chỉ thấy dc mỗi cái vòi và tin rằng đó lá 1 con trăn to, có lẽ chúng ta chỉ thấy mỗi cái chân, và tin rằng đó là cột đình. Mình tin rằng, politics, đặc biệt thời kỳ globally như hiện tại nó 1 cấu trúc phức tạp như 1 hệ sinh thái, mọi thứ đều có 1 lý do của nó mà mắt thường chỉ nhìn được những phần li ti ko mang tính tổng thể. Thế nên, bầu thì cứ bầu, xong ngồi cầu cho họ làm ăn ra chuyện. còn lại sẽ ko quan tâm, cũng ko đọc báo, nghe đài làm gì. Vì chúng chỉ mang nguồn năng lượng tiêu cực. mình có giúp gì dc ko? có thay đổi gì dc ko? không! mình ko thể kêu lên "thôi, thay cha này đi, chắc chả ko biết làm bộ trưởng đâu" hay thôi, đừng làm ăn với Iran, hay lại "bỏ nhóm Nato đi, rót tiền cho thằng Israel quậy Palestine tội nghiệp" no! tiếc thay mình chỉ dc đi bầu 1 lần. và mình chẳng có tiếng nói nào, ngoài thi thoảng cảm thấy chán nản, lên tiếng la ó. NHƯNG tôi sẽ la rất to nếu:
1) không có tự do ngon luận! nếu tôi ghét thằng Berlusconi hay thằng Renzi là tôi chửi ngay mặt, mang trứng thẩy vào người nó ngay cuộc họp mở. chứ chỉ cần nói ra là bị bắt bớ vô tù thì tôi buộc phải lật đổ, làm mọi thứ để cho nó xuống (như dân Ý đã làm với Renzi! làm ăn bậy bạ vote cho mài xuống nha bửi! và bà hứa sẽ ko bao giờ bầu cho mài nữa! grrrr! làm bà thất vọng quá!)
2) cưỡng hiếp trẻ con mà được tại ngoại
3) bán nước, ký giấy cho quân ngoại xâm mướn đất nước mình những 99 năm.
4) an toàn thực phẩm dek có
5) Bạo hành xã hội. nước gì mà cảnh sát ko làm dc việc, người dân phải trở thành batman, rồi bị cướp chém chết. đau hết ruột gan!
6) vô trật tự, mướn xã hội đen khử trừ nhau hàng ngày! đọc báo ngày nào cũng có tin! mà ko nghe tin cảnh sát vô cuộc!
7) giáo dục tệ hại, học thêm là chính, học trường là phụ
đó là những thứ buộc mình nhất nhất sẽ đi bầu, đi quậy. còn lại, mình ko biết gì để nói thêm. với mình politics là affairs! mình chẳng biết chuyện gì thực sự diễn ra sau những cánh cửa.
mỗi người có 1 cách nhìn politics khác nhau.
hứa! lần sau mà nói về politics chỉ nói về chú Trâm và thằng Piggy của Bắc Hàn thôi. Vì 2 vị này làm đời vui hẳn ra! nhất cử nhất động đều làm mọi người cười òa, leader các nước khác châu đầu vào bàn tán "giờ quýnh lại thằng Trâm sao cho nó im đi", các CEO của cty trên khắp thế giới thì vuốt mặt, nhăn trán "trờ ơi, rồi sao đầu tư đây trời! bớt quậy đi má ơi", các business advisors thì chậc lưỡi nhăn nhó báo cáo khách hàng "chèng ơi, khó nói lắm thím ơi! Trâm quậy quá, Ý cũng đang sắp quậy, anh thì đang manh nha làm gì ko ai biếc sau vụ Brexis. thôi, cứ ngồi chờ xíu nha!" :p Chứ kiu bỏ cục tiền ra đi, tới khi đổi policy mất trắng thì khách nó lột da mình như lột vỏ tôm! :p
có lẽ sinh ra ở nước chỉ có mỗi 1 party nhảm nhí, và lại còn chính sách ngu dân, nên politics là gì mình chả rõ cho tới khi qua xứ khác.
Mà khi đã dc học rồi, thì mình quyết định mình sẽ ko màng đến nó nữa, vì khi đi bầu cử, mình TIN rằng - chứ chả chứng cứ nào hết nhé - chúng ta chỉ bầu dc 1/100 những thứ thật sự đang xảy ra trong politics. họ cho rằng khi bầu 1 leader, thì ông leader sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến mình. có thực sự còn đúng nữa chăng? vì ông leader chẳng có 1 tiếng nói nào thực sự để ổng quyết cái là dc. Mà ngay cả nguyên cái party quyết định thì cũng chưa chắc quyết là dc. Thời buổi này nhiều party trong 1 nước, 1 nước lại thuộc 1 nhóm nước. affairs nhiều quá. để có dc 1 quyết định, cũng đi đường sau, phân chia affairs, và favors để dc có cái a, b, c. chưa tính đến việc những người giàu làm business ảnh hưởng rất lớn đến các quyết định. Nhớ hôm nào 1 document khui ra ông Obama được bầu 2 lần tại sao ko làm nên chuyện, sau khi đi lòng vòng, thấy rằng đằng sau lưng ổng, những ông lớn khác vẫn ngồi đó, có thay đổi người đâu. nghĩa là thay đảng và tổng thống nhưng 1 số chức vụ quan trọng vẫn ko đổi người quyết định, cũng như đường lối. bài document do chính anh Matt Damon dẫn dắt. chắc ảnh cũng bực mình dữ dội nên mới chấp nhận làm narrator cho documentary đó. :D
Nước Tây Ban Nha có lịch sử bể nợ trên 10 lần. Tự hỏi sao họ vẫn làm business dc với các nước khác?? bể nợ là 1 cục tiền mất trắng ko trả. vậy mà ngược lại, EU vẫn rót tiền cho họ gầy dựng lại. ôi EU thật là tốt bụng quá đi, các nước thật là hào sảng quá đi! tiền có phải nước biển đâu mà cho lắm vậy, cho tới 10 lần hơn! Xin lỗi! cái thế giới này ko ai cho ko ai cái thứ gì! đã cho là phải có lợi! vậy heng!
Thằng quỷ Turkey quậy banh chành, yêu sách ko ngừng nghỉ, nhưng các nước vẫn chỉ dám nói xấu, chứ affair thì vẫn làm, tiền thì vẫn trả. sau đó hô hoán "thằng Turkey lụ đạn, nó ỷ abc, nó ức hiếp các ông" hô hô!! mấy người innocent quá ha! mấy người tội nghiệp quá ha! ko có thứ cho vô túi thì mấy người chịu chi sao! thực tế đi! đã trả là phải nghĩ hoặc đã TOAN TÍNH CÓ LỢI! . Ko ai điên làm chuyện tầm phào mất tiền!
Sau chiến tranh thế giới thứ 2, Châu âu suy cùng lực kiệt. Mỹ rót tiền gầy dựng cái châu âu này! tiền rất nhiều, mà ngay chính những người học lịch sử cũng có 1 chút "lay động" cho tính hảo sảng của nước Mỹ hùng cường. nhưng nói trắng mẹ ra đi! cũng phải có lợi mới làm chớ! giỡn sao! quýnh với xô Viết 1 mình thì điên à! nó lại ngay châu âu kia! châu âu ko mạnh lên cho nhanh cho lẹ để họp nhau làm NATO thì Mỹ chưa chắc ngủ ngon! Đấy là chưa nói đến lợi ích kinh tế và vị thế siêu quốc gia của thế giới đã được hoàn toàn đổi ngôi!
Thêm 1 ví dụ khác, chú Trâm quậy quá quậy, nhưng rồi chính sách mắc cười của chú hiện tại đã nửa nhiệm kỳ mà cũng chưa thực sự áp dụng dc cái gì! vì chức tổng thống quyền lực của nước mỹ cũng ko cho phép chú làm vua hô mưa gọi gió dc. 1 số quyết định chú triển khai xong lại gỡ bỏ blah blah. Thế nên người ta mới dùng từ unpredictable. Nghĩa là chả biết trước dc gì. Do chú quậy vậy, nhưng rồi có lẽ sẽ thay đổi. Chứ người ta mà tin rằng chú thật sự muốn làm gì thì làm, thì có lẽ họ cũng tìm dc 1 phương án B nào đó dựa trên những lời hứa "sảng" hồi chú chạy campaign vô nhà trắng!
Vậy cuối cùng, politics là gì với MÌNH? thôi, khỏi bầu đi! cũng muốn lắm! nhưng ko dc! bầu thì vẫn bầu đó. nhưng chỉ bầu cảnh quan bên ngoài thôi. như mấy cha kiểu mẹ Trâm thì nhất quyết ko bầu. (chính ra mà nói, nếu nói sảng khùng như chú nhưng làm ăn ra hồn thì cũng bầu, hay ngủ với gái và nói mớ như bố Berlusconi mà giúp Ý thoát nợ thì chụy vẫn bầu). đằng này bố kia chỉ biết nghịch dại, lại làm nợ công tăng sấp mặt, mỗi lần họp hành với các lãnh đạo quốc gia khác là làm dân ý méo mặt xua tay lia lịa "tao ko bầu cho thằng ấy". Chưa tính bố lùn quá, phá đội hình quá sức, may có cô Merkel chiều cao ngang với bố nên đỡ lạc quẻ! hừ! (ghét nên nói xấu banh chành nà! :p) NHƯNG mình tin rằng politic rộng lớn và mệt mỏi hơn những gì họ mang lên sàn diễn nhiều. và đầy những affair và business. có những cái chúng ta sẽ la ó, nhưng chưa chắc đó là 1 bức tranh hoàn chỉnh. Có lẽ chúng ta chỉ thấy dc mỗi cái vòi và tin rằng đó lá 1 con trăn to, có lẽ chúng ta chỉ thấy mỗi cái chân, và tin rằng đó là cột đình. Mình tin rằng, politics, đặc biệt thời kỳ globally như hiện tại nó 1 cấu trúc phức tạp như 1 hệ sinh thái, mọi thứ đều có 1 lý do của nó mà mắt thường chỉ nhìn được những phần li ti ko mang tính tổng thể. Thế nên, bầu thì cứ bầu, xong ngồi cầu cho họ làm ăn ra chuyện. còn lại sẽ ko quan tâm, cũng ko đọc báo, nghe đài làm gì. Vì chúng chỉ mang nguồn năng lượng tiêu cực. mình có giúp gì dc ko? có thay đổi gì dc ko? không! mình ko thể kêu lên "thôi, thay cha này đi, chắc chả ko biết làm bộ trưởng đâu" hay thôi, đừng làm ăn với Iran, hay lại "bỏ nhóm Nato đi, rót tiền cho thằng Israel quậy Palestine tội nghiệp" no! tiếc thay mình chỉ dc đi bầu 1 lần. và mình chẳng có tiếng nói nào, ngoài thi thoảng cảm thấy chán nản, lên tiếng la ó. NHƯNG tôi sẽ la rất to nếu:
1) không có tự do ngon luận! nếu tôi ghét thằng Berlusconi hay thằng Renzi là tôi chửi ngay mặt, mang trứng thẩy vào người nó ngay cuộc họp mở. chứ chỉ cần nói ra là bị bắt bớ vô tù thì tôi buộc phải lật đổ, làm mọi thứ để cho nó xuống (như dân Ý đã làm với Renzi! làm ăn bậy bạ vote cho mài xuống nha bửi! và bà hứa sẽ ko bao giờ bầu cho mài nữa! grrrr! làm bà thất vọng quá!)
2) cưỡng hiếp trẻ con mà được tại ngoại
3) bán nước, ký giấy cho quân ngoại xâm mướn đất nước mình những 99 năm.
4) an toàn thực phẩm dek có
5) Bạo hành xã hội. nước gì mà cảnh sát ko làm dc việc, người dân phải trở thành batman, rồi bị cướp chém chết. đau hết ruột gan!
6) vô trật tự, mướn xã hội đen khử trừ nhau hàng ngày! đọc báo ngày nào cũng có tin! mà ko nghe tin cảnh sát vô cuộc!
7) giáo dục tệ hại, học thêm là chính, học trường là phụ
đó là những thứ buộc mình nhất nhất sẽ đi bầu, đi quậy. còn lại, mình ko biết gì để nói thêm. với mình politics là affairs! mình chẳng biết chuyện gì thực sự diễn ra sau những cánh cửa.
mỗi người có 1 cách nhìn politics khác nhau.
hứa! lần sau mà nói về politics chỉ nói về chú Trâm và thằng Piggy của Bắc Hàn thôi. Vì 2 vị này làm đời vui hẳn ra! nhất cử nhất động đều làm mọi người cười òa, leader các nước khác châu đầu vào bàn tán "giờ quýnh lại thằng Trâm sao cho nó im đi", các CEO của cty trên khắp thế giới thì vuốt mặt, nhăn trán "trờ ơi, rồi sao đầu tư đây trời! bớt quậy đi má ơi", các business advisors thì chậc lưỡi nhăn nhó báo cáo khách hàng "chèng ơi, khó nói lắm thím ơi! Trâm quậy quá, Ý cũng đang sắp quậy, anh thì đang manh nha làm gì ko ai biếc sau vụ Brexis. thôi, cứ ngồi chờ xíu nha!" :p Chứ kiu bỏ cục tiền ra đi, tới khi đổi policy mất trắng thì khách nó lột da mình như lột vỏ tôm! :p
Nhận xét
Đăng nhận xét