Chồng: nhà hết đồ ăn, hôm nay em có đi siêu thị X không?
Vợ: không, hôm nay thứ 4 mà, thứ 5 em mới đi
Chồng: sao thế?
Vợ: Em đi siêu thị X ngày thứ 5, đúng cái line đậu xe và chỗ đậu xe đấy, và cô cashier em hey trả tiền chắc chắn làm việc ngày ấy.
Chồng: ôi, khổ thân!
:p
Thứ 5 đi siêu thị X:
Vợ nhắn tin: thật là bực mình hết sức
Chồng: sao thế?
Vợ: Cô thu ngân của em hôm nay ko thấy làm việc, phải trả tiền 1 bé khác! khó chịu quá sức!
Chồng: *câm nín*
---------------
Tự cắt tóc sao, xẻo luôn ngón tay. May mà ko cắt sợi gân.
Chồng: 1 năm cắt tóc cũng có 1, 2 lần, sao em ko ra tiệm cho rồi đi
Vợ: Vấn đế không phải là tiền bạc, mà là em ko thích người lạ chạm vào người mình
Chồng: thế sao ở VN đi cắt tóc?
Vợ: Anh không thấy là anh cắt tóc "personal" của em đã cắt cho em 15 năm nay rồi sao?
Chồng: ờ ờ! hèn gì lúc nào về VN cũng đến tiệm trong hẻm đó
:p
Chẹp! "bệnh" càng ngày càng nặng. già rồi comfort zone cũng dày hơn. làm gì cũng đúng 1 chỗ, 1 nơi, 1 thời khắc! có hẳn 1 lịch đi chợ ở nhiều siêu thị khác nhau. ngày này đi cái này, đậu xe ở chỗ này. Không thì sẽ ko bao giờ đi! :( ngay cả đi đổ rác cũng vậy. Hôm nào mà ko đúng chu trình, hay có người thay đổi là cảm thấy ko dc happy! :( anh chồng bảo "sao bệnh này ko áp dụng cho quần áo giày dép, chỉ mang mỗi 1 đôi, 1 túi cho đỡ chật nhà vì shopping quá nhiều? :p
------------------------
tóc Quậy dài lắm rồi, dài hơn nửa lưng rồi. Bảo cắt mãi mới gật đầu, mà còn trả giá là cắt in ít thôi, vì muốn nuôi dài như Rapunzel (chắt chớt quá!).
Hôm qua cắt cho quậy đâu 10 cm. Đầu nhẹ hẳn ra nên bà khoái lắm, cắt xoong cái là bà ngắm nghía trong gương rồi ôm chặt mẹ bảo "ôi, con thích tóc mới quá, thật là nhẹ nhàng, dễ chịu gì đâu" :p
Bảo thật! cắt tóc là nghiện đó! :p
Vợ: không, hôm nay thứ 4 mà, thứ 5 em mới đi
Chồng: sao thế?
Vợ: Em đi siêu thị X ngày thứ 5, đúng cái line đậu xe và chỗ đậu xe đấy, và cô cashier em hey trả tiền chắc chắn làm việc ngày ấy.
Chồng: ôi, khổ thân!
:p
Thứ 5 đi siêu thị X:
Vợ nhắn tin: thật là bực mình hết sức
Chồng: sao thế?
Vợ: Cô thu ngân của em hôm nay ko thấy làm việc, phải trả tiền 1 bé khác! khó chịu quá sức!
Chồng: *câm nín*
---------------
Tự cắt tóc sao, xẻo luôn ngón tay. May mà ko cắt sợi gân.
Chồng: 1 năm cắt tóc cũng có 1, 2 lần, sao em ko ra tiệm cho rồi đi
Vợ: Vấn đế không phải là tiền bạc, mà là em ko thích người lạ chạm vào người mình
Chồng: thế sao ở VN đi cắt tóc?
Vợ: Anh không thấy là anh cắt tóc "personal" của em đã cắt cho em 15 năm nay rồi sao?
Chồng: ờ ờ! hèn gì lúc nào về VN cũng đến tiệm trong hẻm đó
:p
Chẹp! "bệnh" càng ngày càng nặng. già rồi comfort zone cũng dày hơn. làm gì cũng đúng 1 chỗ, 1 nơi, 1 thời khắc! có hẳn 1 lịch đi chợ ở nhiều siêu thị khác nhau. ngày này đi cái này, đậu xe ở chỗ này. Không thì sẽ ko bao giờ đi! :( ngay cả đi đổ rác cũng vậy. Hôm nào mà ko đúng chu trình, hay có người thay đổi là cảm thấy ko dc happy! :( anh chồng bảo "sao bệnh này ko áp dụng cho quần áo giày dép, chỉ mang mỗi 1 đôi, 1 túi cho đỡ chật nhà vì shopping quá nhiều? :p
------------------------
tóc Quậy dài lắm rồi, dài hơn nửa lưng rồi. Bảo cắt mãi mới gật đầu, mà còn trả giá là cắt in ít thôi, vì muốn nuôi dài như Rapunzel (chắt chớt quá!).
Hôm qua cắt cho quậy đâu 10 cm. Đầu nhẹ hẳn ra nên bà khoái lắm, cắt xoong cái là bà ngắm nghía trong gương rồi ôm chặt mẹ bảo "ôi, con thích tóc mới quá, thật là nhẹ nhàng, dễ chịu gì đâu" :p
Bảo thật! cắt tóc là nghiện đó! :p
1) lên amazon mua 1 cây kéo cắt tóc chiên nghiệp 💇. Sau 24h họ ship tới nơi. Ngừi phụ nữ điệu nhất quả đất đã tự xẻo tóc, thấy trẻ ra đâu cả chục tuổi 😂😂😂
2) sau mấy tháng chả bơi biếc, cardio gì, hơm nay bơi có 600 m mà vừa bơi vừa chửi, vì mệt quá trời mệt. Hụ hụ.
Thề! 1 tuần bơi ít nhất 2 ngày, yoga ít nhất 2 ngày, và nâng tạ tay ít nhất 2 ngày 😫😫😫ai nhìn tui bơi chắc ko tưởng tượng dc là tui cũng đã từng tập crossfit. Mie. Nhục! 😦
---------------------------
Quậy
Nhận xét
Đăng nhận xét