mình học tiếng Anh như thế nào??

Bây giờ so mình với bọn nhóc VN được học hành đàng hoàng thì tiếng anh của mình cũng thường thôi, nhất là bây giờ điều kiện nhiều, con nít dc bố mẹ cho học tiếng anh từ bé nên nói tiếng Anh chuẩn, đúng giọng nữa. Nhưng ai ko có điều kiện chắc là tiếng anh rất dở?? :p thế thì sai! chỉ cần học! điều kiện tiên quyết đầu tiên: là phải học và thích học. :)

Mình thật sự bắt đầu học tiếng anh khi mình 10 tuổi, mỗi tuần 1 tiếng ở trường tiểu học lớp 5. Vô lớp 6 học trường chuyên , mình học chuyên văn, nhưng dc nhồi các môn, thầy cô giỏi, nhưng khi này tiếng anh cũng lẹt bẹt à. Tới năm lop 10, quen chị kia mê tiếng anh, và mình cũng bắt đầu tập tọe nói rùi nhe, nói sai từa lưa, nhưng chịu khó nói! :)

Vậy từ đó mình học tiếng anh bằng cách nào???
1) về ngữ pháp, từ vựng, đọc, hiểu, viết, mình học tại trung tâm ngoại ngữ của đại học sư phạm. 1 tháng đóng có vài chục ngàn à, và 1 tuần học 3 buổi nếu mình nhớ ko lầm, và toàn là thầy người Việt. Thầy 1 là thầy Thao, thầy dạy hay lắm, ngữ pháp chuẩn, giảng rất dễ hiểu, phát âm đúng. Tới khi thi bằng C lúc học lớp 12 là học thầy Quyền, trong suốt khóa học hơn 6 tháng, chưa bao giờ nghe ổng nói tiếng Việt. Đủ hiểu "trình độ" rùi nhe! :) trong trường Hùng Vương mình học cô Hạnh và thầy Tấn - thầy là giáo viên của trường Đại học sư phạm. 2 người đã luôn sát cánh và cổ vũ mình hết mình. Và đó là tất cả vốn kiến thức căn bản của môn tiếng anh của mình. Mình viết thư cho bạn bằng tiếng anh, làm nhiều bài tập, làm nhiều lắm, mấy cuốn sách có multiple choices chủ yếu lấy đề từ Toefl và ELTS hồi xưa mình làm chắc cả núi. hồi đó ko có tiền, còn phải mua sách cũ, có trang người ta làm rồi, có trang chưa, ... ngồi học miệt mài. Tra từ điển dã man luôn. VÀ cố mua báo tiếng Anh cũ người ta vất đi, trong đó có tạp chí people, và vài tạp chí của Úc. :)

2) Về nghe, nói: mình ko có điều kiện học trường có giáo viên bản xứ, nên mình đã làm gì?? tận dụng tối đa mọi thời cơ để nói chuyện với bản xứ. Hồi năm lớp 10, mình và bạn thân chủ nhật nào cũng đạp xe lên Câu Lạc bộ nói tiếng anh của nhà văn hóa thanh niên, hồi xưa có anh Hùng làm chủ xị, tổ chức rất nhiều hoạt động, và luôn cố gắng mời các sinh viên nước ngoài đến trò chuyện với bọn mình, dỹ nhiên cũng có lúc mình nhào vô nói, nhưng đa số họ dc vây quanh nhiều anh chị lắm, nên ko phải lúc nào mình cũng có thể nói dc với họ. Mình quen 1 nhóm bọn là dân chuyên anh trường Lê Hồng Phong, mấy bạn này ham học, học giỏi, và có điều kiện, chủ nhật nào tụi mình cũng gặp nhau tại đây và bọn mình CHỈ NÓI CHUYỆN BẰNG TIẾNG ANH, NGAY CẢ KHI ĐI RA NGOÀI UỐNG NƯỚC HOẶC CHƠI BÓNG RỔ CŨNG NÓI TIẾNG ANH VỚI NHAU. Mấy bạn này đã tặng mình cuốn sách Harry Porter phiên bản tiếng Anh đầu tiên. :) Khi vô đại học, mình học trường HUFLIT, giáo viên mình lúc đó là thầy Châu, cô Thanh Trang, và nhiều thầy cô khác rất rất giỏi tiếng anh, bài giảng gần như 90% bằng tiếng Anh nên bạn có thể hiểu mình dc nhồi tiếng Anh như thế nào. Để "rèn" thêm, mình có xin gia nhập mấy hội trao đồi sinh viên (tìm dc những chương trình này tại nhà văn hóa thanh niên" và cơ bản thì mình làm "hướng dẫn viên du lịch ko công" cho mấy bạn sinh viên nước ngoài, có người là Anh, Thái Lan, ... nhưng dỹ nhiên hoàn toàn bằng tiếng Anh. Khi đó mình nói vẫn sai nhiều, nhưng chịu khó nói, nên lưu loát và accent ko quá nặng.

3) cái lớn lên cái nữa thì quen bạn qua mạng, chat bằng tiếng anh, đi làm thì nói tiếng Anh, và có bạn trai cũng nói tiếng Anh. hahah! ghi ra không phải để kêu gọi cứ tìm bạn trai nói tiếng anh như kiểu "pillow dictionary", chỉ để nói phải bắt bản thân sử dụng nó, nếu bạn muốn làm chủ ngôn ngữ thứ 2 1 cách trôi chảy và tự nhiên.

4) 1 điều cực kỳ quan trọng khi mình học tiếng anh: mình rất đam mê, và may mắn có bạn thân cũng đam mê tiếng anh, nên 2 đứa bỏ ra hàng giờ nghe nhạc tiếng anh, và còn hành hạ cái máy, nghe đi nghe lại mấy trăm lần 1 bài hát để viết lời bài hát ra nữa. khi đó mình nhớ mình nghe đĩa baby one more time của Britney Spears, ngồi hàng giờ cùng con bạn tua đi tua lại đoạn Britney hát. 2 đứa xin bản thu âm MTV châu á có MC nói tiếng Anh rất dã man, và nghe các video clip của Britney Spears, khi cô ấy nói câu nào hay thì còn lặp lại sao cho giống, sao cho dễ thương như chỉ nữa! hahaha!! nghe rất điên rồ, nhìn cũng điên rồ, vì 2 con có khi đi ngoài đường mà nói tiếng Anh với nhau, sau đó bò ra cười! :p Nhưng giúp ích rất nhiều bà con ạ!

5) TV, báo chí, nhạc, phim là những công cụ quý giá để hoàn thiện vốn tiếng Anh, nếu học, thì bạn sẽ chỉ biết level học thuật, có lẽ viết thì hay đấy, ko sai chính tả đấy, nhưng khi nói thì sẽ rất khô cứng, nhàm chán, và có đôi khi, bạn sẽ không biết cách nói đùa, tiếng lóng của người bản xứ - mà những cái này lại là điểm mấu chốt để làm 1 cuộc nói chuyện có sức hấp dẫn. :D thế nên phải chăm coi phim, nghe nhạc tiếng anh nhiều vào. cho tới bây giờ, mình vẫn thích coi phim có phụ đề tiếng Anh, dù thật sự mình ko hoàn toàn đọc chữ, nhưng chỗ nào họ nói nhanh, âm thanh khó nghe thì subtitle giúp phần này. Nhưng bây giờ mình chịu khó bỏ subittle để hoàn toàn ko bị phụ thuộc vào phần chữ nữa. :) Nói chứ hôm nào mệt quá thì cũng mở subtitle lên cho đỡ mệt! :p Đa phần những bộ phim chiếu rạp là khó nghe vì phần âm thanh và cả chủ đề. Phim kiểu series như friends, sex and the city thì rất dễ nghe. Cái dễ nhất là mấy cái reality shows rẻ tiền, câu cú nghèo nàn, văn hóa yếu kém, nói đi nói lại cũng có mấy câu tào lao chả ra đâu với đâu. cái này mình ko khuyên ai học tiếng anh xem, vì chả giúp dc gì. BBC làm rất rất nhiều documentaries nhiều đề tài rất hay, mà cách dùng từ học thuật nhưng vẫn đơn giản và dể hiểu, đây là 1 cách rất hay để học từ vựng, lẫn phần nghe và phát âm. :) 

6) Hiện tại, có rất nhiêu chương trình cho người học tiếng anh, như BBC learning English là 1 ví dụ, mỗi ngày có 6 phút, nhiều chủ đề, gữ pháp, idioms, ... rất hay, lại có cả transcript dành cho ai chưa nghe được tốt. có thể down app về, mỗi ngày họ gửi bài học mới 6 phút cho luyện. :) Mình thích chương trình này lắm. :) và professor trường mình thi thoảng cũng dùng 1 số chương trình của BBC learning English cho sinh viên level cơ bản. :) 

Bây giờ mình vẫn dùng và học tiềng Anh nhiều lắm. ai cũng hỏi "còn phải học sao?" có chứ! cái chính là bạn muốn level của mình thế nào?? mình muốn level của mình càng cao càng tốt, mà học thì là biển cả mà, ko bao giờ hết, ví như mình hồi học lớp tiếng Anh thường, mình công nhận, tiếng anh của mình ko thua gì giáo viên trong lớp đó. Nhưng khi mình qua lớp advanced (level maximum của tiếng Anh thì mình thấy tiếng Anh của mình dở lẹt bẹt các bạn ạ! hụ hụ!!) thế là chấn chỉnh lại và ngồi học thấy mụ nội. ;( ;( Có nhiều hôm mình đi học về mà mình giận bản thân mình, tại sao tiếng Anh mình vẫn dở vậy! nhưng mình biết, khi học tiếng anh tới trình độ linguistics ngôn ngữ học và cảm nhận văn học thì nó ở 1 level khác, ngay cả bản xứ ko học hành cũng ko ở level đó. Mình năm nay nhất định phải cố để đạt được level cao của tiếng Anh, và mong được làm assistant cho professor. :) 

--> sao biết cách học mà học tiếng Ý dở vại?? ahhaha!! đơn giản vì ko thích tiếng Ý! 1 câu ngắn gọn vậy thôi! :p Ko thích thì cũng phải học, ai bỉu sống ở đây! :p 

trường mình học 3 năm, ai siêng có thể học dc 5 ngoại ngữ (ko tính tiếng Ý). Người ta hỏi mình sao chỉ học có tiếng Anh và Tây Ban Nha? trong khi tiếng anh lại biết rồi nữa. Mình nói tiếng anh biết rồi, nhưng đâu có ở level maximum, và càng chưa phải ở level để dc làm professor. :( Tiếng Tây Ban Nha là buộc phải chọn thêm 1 ngoại ngữ, chứ nếu ko cũng chưa chắc chịu học! :p Ủa ko thích học tiếng nước ngoài hả?? Tùy ở việc thích như thế nào! Mình thích học sâu, chứ ko thích học rộng theo chiều ngang. Nhiều người họ nói họ nói dc 5 thứ tiếng, thì mình buộc phải hỏi 5 thứ đó ở level nào. Nếu ai may mắn từ nhỏ dc sống nhiều nước, dc nhồi nhiều ngoại ngữ 1 cách bài bản nói trôi chảy level advaced thì mình ko nói, chứ nếu mỗi ngoại ngữ chỉ ở level how are you, i am fine thì thôi, mình ko ham hố. có vài người mình biết ghi facebook là họ nói dc tiếng anh, nhưng khi nói với họ thì ... cũng hơi mệt. ;( Có lẽ do mình mong chờ hơi quá ở họ cũng nên. Mình chỉ nói dc tiếng Việt, tiếng Anh và tiếng Ý thoai, ko dám ghi tiếng Tây Ban Nha vô đâu, khi nào nói chuyện dc rạch ròi 1 tiếng TBN cười nói bả lả thì mới dám khoe là biết nói tiếng đó. :) 

Vậy đó, đây là cách mình học tiếng Anh. Cũng chưa biết khi nào mới dừng học. :) hồi xưa đọc 1 đoạn nhỏ về ông Darwin, nghe câu nói "học, học nữa, học mãi" của ổng mình thấy kỳ kỳ. Giờ bị câu này ám rồi! :p 

Nhận xét

Các bài đọc được yêu thích nhất