...

9 năm trước
Anh sống cùng cô người yêu và gia đình bao gồm bố mẹ, cậu và mợ. Tôi biết, nếu ai từng sống tại các nước phương tây, thì 1 nhà 2 thế hệ kiểu này có vẻ kỳ lạ. Anh chưa bao giờ là 1 người đàn ông đẹp trong cách nhìn nhận của tôi, người nhỏ, ốm, 2 mắt trũng sâu, răng vàng vì hút thuốc quá nhiều. Cô người yêu cũng không phải sắc nước hương trời, nhưng rất dễ thương, vui vẻ, và có 1 nụ cười hiền. họ luôn đi cùng với nhau, hàng tuần vẫn lái xe chở mợ đi chợ và cùng nhau vác thức ăn lên lầu. Có lần, anh gõ cửa đưa tôi giấy tờ quan trọng do đại sứ quán gửi, anh bảo "có lẽ giấy tờ cô đang cần, tôi nghĩ tôi nên ký nhận giúp để cô ko phải chờ lâu". Khi Quậy sanh ra, anh và cô người yêu vẫn luôn chào nó tíu tít khi thấy nó lẫm chẫm ngoài sân. 

2 năm trước,
Rồi 1 ngày kia, cậu anh mất, sau gần 50 năm đám cưới với mợ. 1 người ra đi

1 năm trước, 
Mẹ anh té, nằm liệt giường
6 tháng sau bà mất
và tôi ko còn thấy cô người yêu đâu nữa
và tôi chỉ thấy dáng anh càng ngày càng nhỏ, mắt đỏ ngầu trũng sâu, đi xiêu vẹo 
và anh chẳng còn lái xe chở mợ đi chợ 

Thi thoảng tôi thấy anh chân thấp chân cao vác 1 bịch đồ to từ siêu thị về. 
Tôi nghe 1 người bạn làm caregiver bảo anh nghiện hút, phải vào chương trình cai nghiện của thành phố và ko dc phép lái xe hơi nữa
Tôi nghe hàng xóm ca thán anh về nhà lúc nửa đêm trong tâm trạng say mèm, ko mở dc cả khóa cửa, ko nhìn dc cả nút bấm chuông nhà mình, và cứ đạp cửa thình thịch phiền hà người khác

Khi cuộc sống vật ngã ai đó, thật khó mà đứng dậy, anh nhỉ?? 

Nhưng không có nghĩa là chúng ta hoàn toàn gục ngã 

Mong rằng 1 ngày kia, lại thấy anh vui vẻ chào, và thấy anh lái xe chở mợ đi chợ...

Nhận xét

Các bài đọc được yêu thích nhất