Những câu hỏi
HỒi mình ở VN, đặc biệt khi còn nhỏ, mình rất sợ đặt câu hỏi, có 2 lí do:
1) sợ làm phiền người khác. Mình ko rõ tại sao, nhưng mình nghĩ do ngoài bố mình - người có thể trả lời hàng ngàn câu hỏi của mình, thì những người lớn xung quanh ko có đủ thời gian và kiên nhẫn để giải thích thì phải?
2) điều sợ lớn nhất là sợ bị nghĩ mình "ngu". Cho nên thôi, cứ ôm cái "dốt" đó và cố che giấu hoặc cố tự tìm câu trả lời, đừng hỏi ra, mắc công "mất hình tượng". Mình cũng ko hiểu sao khi đó mình nghĩ nếu hỏi hay cho người ta thấy là mình không biết cái gì đó là sẽ bị nghĩ mình ngu. hình như có ai đó, 1 đứa trẻ nào đó nó nói mình như vậy khi mình còn nhỏ hay sao đó, nên mình rất ngại hỏi.
Hồi xưa coi phim Mỹ, thấy bọn học sinh hỏi giáo viên, hoạch họe giáo viên mà mình "sợ" tóa! :p
Qua đây, hồi mấy năm đầu mình cũng ko có ý kiến gì vụ hỏi han, mà mình cũng có biết tiếng Ý đâu mà hỏi! hahahah!!
rồi mình đi làm ở 1 tiệm làm bánh. chị đồng nghiệp là người Nga, nhưng chỉ có bằng giáo viên ở nước của chỉ. Công việc của mình là bánh đó cách bạn, các loại bánh mặn ngọt. Nhiều việc nghĩ là đơn giản, nhưng thật ra, đã nói là việc, thì mình phải dc "dạy" để làm đúng với cung cách, chuẩn mực, chứ ko phải như ở nhà, muốn rửa chén úp đâu thì úp, hoặc cắt tờ giấy cỡ nào thì cắt. Chỉ nói với mình "tui rất thích những câu hỏi, cứ hỏi tui đi". mình có cảm giác như 1 ánh sáng diệu kì tỏa sáng trong não bộ của mình. và kể từ giây phút đó, mình nghĩ tại sao mình sợ khi đặt câu hỏi, ko biết thì phải hỏi, nếu làm sai, người ta làm lại thì người ta còn bực mình hơn.
Từ đó về sau, mình ko ngại đặt câu hỏi cho người khác, và trong trường thì càng ko. Các giáo sư mình dc học luôn luôn tôn trọng các câu hỏi, dù câu hỏi ngớ ngẩn nhất trên đời thì họ đều trả lời 1 cách thành thực, và với 1 thái độ tôn trọng nhất. <3
Tuy nhiên mình có 1 điều kiện cho bản thân khi mình đặt câu hỏi: Mình phải đọc, tìm hiểu trước rồi mới đặt câu hỏi, nếu mình lười biếng, ko đọc bài trước rồi hỏi câu hỏi, thì mình nghĩ mình làm mất thời gian của giáo sư và bạn cùng lớp. chả nhẽ họ nói "nếu cô đọc trang này nơi tôi bảo thì cô sẽ có câu trả lời" :( Cái ấy là câu hỏi lòi đuôi ko chuẩn bị bài. Còn nếu mình có đọc, mà ko hiểu thật, thì đó là 1 vấn đề hoàn toàn khác. :)
HÔm nay ghi 1 loạt các câu hỏi trong công việc, sau khi làm bể não. 😂 May quá, managers của mình đều đồng ý là tụi mình cần thông tin nhiều hơn. 😂
Rút kinh nghiệm cho bản thân: khi con gái hỏi gì, cũng trả lời đầu đuôi, nhiều khi trả lời dài quá nó cũng mệt! hức. 😂 Khi dạy học, mình hay quên, nhưng cố gắng tụ nhắc bản thân, hỏi học trò: có ai có câu hỏi gì hem? 😄 Hồi mình đi học ở VN, giáo viên ít ai hỏi học trò có hỏi gì ko. Ở đây thì có, luôn luôn. giáo sư còn có giờ "tiếp dân" ai ngại hỏi trong lớp, giờ đó đến sẽ dc giáo sư tiếp chiện. hồi xưa cũng có mấy lần mình đến phòng giáo sư để la cà hỏi những cái trong lớp mình ko có thời gian, hoặc ko có câu hỏi, về nhà đọc lại mới ngớ ra. 😅
Nhận xét
Đăng nhận xét