Em bé 5.5 tuổi của mẹ
Thấy con ai 5.5 tuổi thì thấy lớn lắm rồi, nhưng chắc là con mình, nên cứ thấy em bé hoài, chắc sau này to cao hơn mẹ, mặc đồ chật thì nhường lại mẹ mặc tiếp, thì vẫn là em bé của mẹ, không khác được. :)
Em 5.5 tuổi, hiểu chuyện, rất chu đáo, tình cảm và sâu sắc hơn mẹ. Để mẹ em kể 1 vài ví dụ nhỏ. Ví như tuần trước, ngày của bố ở Ý, mẹ dẫn em đi mua quà nhỏ cho papa, em nói em muốn mua cho ông nội. Mẹ em nói nhưng ông nội là papa của papa, (ý đâu phải papa của con đâu mà con tặng), nhưng em nói "con sẽ chúc, và tặng bất cứ người cha nào mamma ạ, vì đó là ngày của những người cha mà". giật mình, sao mình lại đầu óc eo hẹp như vậy, thua cả 1 đứa con nít, rõ là ngày tuyên dương những người cha, đâu phải chỉ cha của 1 người :)
Em ăn giỏi lắm, cái gì cũng ăn, và biết cái nào nên ăn nhiều, cái nào nên ăn ít, em tự biết và tự kiềm chế, mẹ không cần nhắc. ví như việc em rất mê kẹo bạc hà mùi các loại lá thơm của Golia. 1 ngày mẹ cho em ăn chắc 1-2 cục. hôm nọ mẹ cho em ăn, nhưng em từ chối (dù em thích lắm), em nói "con ăn 2 cục hôm nay rồi, con sợ sâu răng, con không ăn nữa đâu mommy, mai con sẽ ăn thêm". hoặc em xin mẹ ăn kẹo dẻo mashmallow, ăn có 1 cục 10 gr thôi, mà chắc 1 năm ăn có vài đợt sinh nhật, kẹo đó dư từ ngày mẹ làm party hóa trang cho em. em ăn xong rồi nói "con đi đánh răng nha mamma, vì kẹo dễ làm hư răng" :)
Có những món em không thích, nhưng do mẹ hay nhắc là con cần phải ăn mọi thứ thì mới tốt và khỏe mạnh, nên em chịu khó. Ví như sáng sớm, thường mẹ cho ăn 1 tô trái cây bự, mẹ thường tránh trái chuối vì biết con gái không thích trái này lắm và trường cũng cho ăn thường xuyên, nhưng hôm đó hết trái cây, mẹ cắt chuối cho em, em nhìn xong cũng ăn, rồi nói "con không thích, nhưng thôi cũng được", xong con hỏi chuối giúp gì vậy mamma, mẹ nói chuối có potassium tốt cho phát triển xương và cơ bắp, có đường chứa năng lượng cho con chạy nhảy. thường mẹ em cố giải thích những thứ đơn giản của thực phẩm cho em nhớ.
nhỏ xí mà đã "iu đương" nhăng nhít rồi nhe. mê thằng bé F kia lắm, mà mẹ em thì "không ưng" cho lắm (theo cách nhìn tính cách của 1 người trưởng thành, túm lại là do mẹ em hâm, cứ tưởng tượng tính cách của 1 đứa trẻ khi nó trưởng thành chứ thằng bé chả có lỗi gì cả. :D ) . mà em thì em mê bạn này lắm, nói sau này sẽ cưới bạn, ngày valentine còn làm thiệp trái tim khắp nơi, rồi tự ghi Asia và F valentine nữa. Xỉu!!! :p
5.5 tuổi, bạn đọc giỏi lắm, giỏi hơn 1 bé lớn hơn bạn 1 tuổi và đã đi học lớp 1. bố mẹ không dạy bạn gì cả, do tự học và khi cô giáo hay bố mẹ đọc sách cho nghe thì bạn nhớ, thích viết nữa nên cứ hỏi chữ này ghi sao, chả nhẽ mình ko ghi? thế là cứ như vậy dần dần bạn đọc nhanh, và viết câu hoàn chỉnh. hoặc viết đoạn truyện nhỏ tầm 5-7 câu. những câu, hay đoạn bạn viết đều là tự viết rồi làm bố mẹ ngạc nhiên chứ bạn cũng không có hỏi, bạn này có cái tính là thích cố gắng hết sức làm 1 cái gì đó để surprise mọi người. Có hôm bạn viết đúg hết, có hôm sai chính tả nhỏ nhỏ (hôm như thế thì bạn không vui :p ). Khi mẹ chở bạn trên đường, thì bạn đọc hết các biển báo, ví như "mamma , đi vô trường đại học của mamma thì đường này nè", đi San Martino thì đi đường này nè, hoặc không được đi quá 110 km kìa mamma, số thì bạn đọc tiếng anh, chữ thì tiếng Ý nên bạn đọc tiếng Ý. Mẹ cho bạn học cùng abc mouse mỗi tuần 1 giờ, mà bạn cũng đọc được nhiều chữ như house, và các chữ của số. Thật ra, bạn này không phải là "thiên tài" gì cả vì mình đã từng thấy và biết 1 vài trẻ như vậy (chứ nếu không biết cũng dám nghĩ con mình giỏi lắm à! hahha), nhưng thật ra có nhiều đứa nó tò mò với chữ và số nên nó học nhanh, và tự học dc. Những trẻ khác sao ko biết? vì tụi nó có sở thích và chú ý những thứ khác, đâu phải ai ai cũng giống nhau. thế nên là 1 người mẹ, mình hài lòng vì con chịu khó học, nhưng tuyệt nhiên, tự hiểu, con mình không phải la thiên tài để tự huyễn hoặc bản thân. Hay ngược lại, hơi "lo lo", vì sau này, nó không còn thích học nữa, chắc mình sẽ hơi buồn, không, có lẽ là buồn nhiều. Vì mình vẫn giữ tư tưởng phải học, phải làm ông này bà kia , có tiền thì mới có hạnh phúc. Mình biết, cách nghĩ này là cổ hũ và sai, nhưng có lẽ được giáo dục từ nhỏ và nó áp dụng trên bản thân mình đúng, nên mình vẫn tin vào điều đó. Mong là sau này, mình sẽ thay đổi, vì nếu giữ tư tưởng đó, mà còn áp dụng cho con mình, thì nó sẽ khổ, nếu nó ko cùng chí hướng của mình :(
cả nhà cùng bận, nên giờ xem phim của bạn rút ngắn lại, có hôm dc xem Tv 30 phút, có hôm không. bạn dạo này mê phim về khoa học dành cho bé, phim nói về các bộ phận cơ thể, về máu, hệ huyết tương, hệ miễn dịch ... phim làm rất rất hay, dung từ rất khoa học, nhưng cách làm thì dễ hiểu. Bạn mê lắm, bạn coi xong, thi thoảng đố mẹ "mẹ biết loại máu nào mang oxy không? mẹ biết tại sao răng mình bị sâu không?".
Bạn đọc sách 1 tuần ít nhất tầm 3-5 cuốn, chủ yếu papa bạn đọc, vì mẹ bận rửa chén, dọn dẹp. Bạn mê sách khoa học, cơ bản thì sách cho trẻ con rất là đẹp, làm rất hoành tráng, mẹ bạn còn mê nữa là. thêm vào đó mẹ chủ yếu ... mua mấy cuốn đó hahha! nên bạn mê lắm. Có mấy cuốn cổ tích, nhưng đọc mãi cũng nhàm nên bạn không thích mấy nữa. vốn từ vựng tiếng Ý của bạn giỏi lắm, giỏi hơn mẹ nhiều. Tiếng anh thì chậm hơn quá, do mẹ không tìm được nguồn sách cho bạn. cứ bảo sẽ cố, nhưng ngày nào cũng quay cuồng, nên mẹ vẫn hệ lụy vào chương trình abc mouse mẹ mua cho bạn.
còn nhiều chuyện của bạn, nhưng bỗng dưng mẹ quên mất. :) hôm nào nhớ ra mẹ sẽ viết thêm. viết cho mẹ, vì thi thoảng vẫn đọc lại những chuyện mẹ viết về em. để thấy em của mẹ đả lớn lên như thế nào. :)
Hè năm nay cả nhà đi nhiều nước châu âu loanh quanh. Mong sẽ có job tốt, để sau này có thể mang bạn đi nhiều nước khác nhau, đi 1 ngày đàng, học 1 sàng khôn. Không cần bạn là thiên tài, vượt trội hơn người, chỉ cần bạn hôm nay giỏi hơn hôm qua và dở hơn ngày mai là được. :)
Em 5.5 tuổi, hiểu chuyện, rất chu đáo, tình cảm và sâu sắc hơn mẹ. Để mẹ em kể 1 vài ví dụ nhỏ. Ví như tuần trước, ngày của bố ở Ý, mẹ dẫn em đi mua quà nhỏ cho papa, em nói em muốn mua cho ông nội. Mẹ em nói nhưng ông nội là papa của papa, (ý đâu phải papa của con đâu mà con tặng), nhưng em nói "con sẽ chúc, và tặng bất cứ người cha nào mamma ạ, vì đó là ngày của những người cha mà". giật mình, sao mình lại đầu óc eo hẹp như vậy, thua cả 1 đứa con nít, rõ là ngày tuyên dương những người cha, đâu phải chỉ cha của 1 người :)
Em ăn giỏi lắm, cái gì cũng ăn, và biết cái nào nên ăn nhiều, cái nào nên ăn ít, em tự biết và tự kiềm chế, mẹ không cần nhắc. ví như việc em rất mê kẹo bạc hà mùi các loại lá thơm của Golia. 1 ngày mẹ cho em ăn chắc 1-2 cục. hôm nọ mẹ cho em ăn, nhưng em từ chối (dù em thích lắm), em nói "con ăn 2 cục hôm nay rồi, con sợ sâu răng, con không ăn nữa đâu mommy, mai con sẽ ăn thêm". hoặc em xin mẹ ăn kẹo dẻo mashmallow, ăn có 1 cục 10 gr thôi, mà chắc 1 năm ăn có vài đợt sinh nhật, kẹo đó dư từ ngày mẹ làm party hóa trang cho em. em ăn xong rồi nói "con đi đánh răng nha mamma, vì kẹo dễ làm hư răng" :)
Có những món em không thích, nhưng do mẹ hay nhắc là con cần phải ăn mọi thứ thì mới tốt và khỏe mạnh, nên em chịu khó. Ví như sáng sớm, thường mẹ cho ăn 1 tô trái cây bự, mẹ thường tránh trái chuối vì biết con gái không thích trái này lắm và trường cũng cho ăn thường xuyên, nhưng hôm đó hết trái cây, mẹ cắt chuối cho em, em nhìn xong cũng ăn, rồi nói "con không thích, nhưng thôi cũng được", xong con hỏi chuối giúp gì vậy mamma, mẹ nói chuối có potassium tốt cho phát triển xương và cơ bắp, có đường chứa năng lượng cho con chạy nhảy. thường mẹ em cố giải thích những thứ đơn giản của thực phẩm cho em nhớ.
nhỏ xí mà đã "iu đương" nhăng nhít rồi nhe. mê thằng bé F kia lắm, mà mẹ em thì "không ưng" cho lắm (theo cách nhìn tính cách của 1 người trưởng thành, túm lại là do mẹ em hâm, cứ tưởng tượng tính cách của 1 đứa trẻ khi nó trưởng thành chứ thằng bé chả có lỗi gì cả. :D ) . mà em thì em mê bạn này lắm, nói sau này sẽ cưới bạn, ngày valentine còn làm thiệp trái tim khắp nơi, rồi tự ghi Asia và F valentine nữa. Xỉu!!! :p
5.5 tuổi, bạn đọc giỏi lắm, giỏi hơn 1 bé lớn hơn bạn 1 tuổi và đã đi học lớp 1. bố mẹ không dạy bạn gì cả, do tự học và khi cô giáo hay bố mẹ đọc sách cho nghe thì bạn nhớ, thích viết nữa nên cứ hỏi chữ này ghi sao, chả nhẽ mình ko ghi? thế là cứ như vậy dần dần bạn đọc nhanh, và viết câu hoàn chỉnh. hoặc viết đoạn truyện nhỏ tầm 5-7 câu. những câu, hay đoạn bạn viết đều là tự viết rồi làm bố mẹ ngạc nhiên chứ bạn cũng không có hỏi, bạn này có cái tính là thích cố gắng hết sức làm 1 cái gì đó để surprise mọi người. Có hôm bạn viết đúg hết, có hôm sai chính tả nhỏ nhỏ (hôm như thế thì bạn không vui :p ). Khi mẹ chở bạn trên đường, thì bạn đọc hết các biển báo, ví như "mamma , đi vô trường đại học của mamma thì đường này nè", đi San Martino thì đi đường này nè, hoặc không được đi quá 110 km kìa mamma, số thì bạn đọc tiếng anh, chữ thì tiếng Ý nên bạn đọc tiếng Ý. Mẹ cho bạn học cùng abc mouse mỗi tuần 1 giờ, mà bạn cũng đọc được nhiều chữ như house, và các chữ của số. Thật ra, bạn này không phải là "thiên tài" gì cả vì mình đã từng thấy và biết 1 vài trẻ như vậy (chứ nếu không biết cũng dám nghĩ con mình giỏi lắm à! hahha), nhưng thật ra có nhiều đứa nó tò mò với chữ và số nên nó học nhanh, và tự học dc. Những trẻ khác sao ko biết? vì tụi nó có sở thích và chú ý những thứ khác, đâu phải ai ai cũng giống nhau. thế nên là 1 người mẹ, mình hài lòng vì con chịu khó học, nhưng tuyệt nhiên, tự hiểu, con mình không phải la thiên tài để tự huyễn hoặc bản thân. Hay ngược lại, hơi "lo lo", vì sau này, nó không còn thích học nữa, chắc mình sẽ hơi buồn, không, có lẽ là buồn nhiều. Vì mình vẫn giữ tư tưởng phải học, phải làm ông này bà kia , có tiền thì mới có hạnh phúc. Mình biết, cách nghĩ này là cổ hũ và sai, nhưng có lẽ được giáo dục từ nhỏ và nó áp dụng trên bản thân mình đúng, nên mình vẫn tin vào điều đó. Mong là sau này, mình sẽ thay đổi, vì nếu giữ tư tưởng đó, mà còn áp dụng cho con mình, thì nó sẽ khổ, nếu nó ko cùng chí hướng của mình :(
cả nhà cùng bận, nên giờ xem phim của bạn rút ngắn lại, có hôm dc xem Tv 30 phút, có hôm không. bạn dạo này mê phim về khoa học dành cho bé, phim nói về các bộ phận cơ thể, về máu, hệ huyết tương, hệ miễn dịch ... phim làm rất rất hay, dung từ rất khoa học, nhưng cách làm thì dễ hiểu. Bạn mê lắm, bạn coi xong, thi thoảng đố mẹ "mẹ biết loại máu nào mang oxy không? mẹ biết tại sao răng mình bị sâu không?".
Bạn đọc sách 1 tuần ít nhất tầm 3-5 cuốn, chủ yếu papa bạn đọc, vì mẹ bận rửa chén, dọn dẹp. Bạn mê sách khoa học, cơ bản thì sách cho trẻ con rất là đẹp, làm rất hoành tráng, mẹ bạn còn mê nữa là. thêm vào đó mẹ chủ yếu ... mua mấy cuốn đó hahha! nên bạn mê lắm. Có mấy cuốn cổ tích, nhưng đọc mãi cũng nhàm nên bạn không thích mấy nữa. vốn từ vựng tiếng Ý của bạn giỏi lắm, giỏi hơn mẹ nhiều. Tiếng anh thì chậm hơn quá, do mẹ không tìm được nguồn sách cho bạn. cứ bảo sẽ cố, nhưng ngày nào cũng quay cuồng, nên mẹ vẫn hệ lụy vào chương trình abc mouse mẹ mua cho bạn.
còn nhiều chuyện của bạn, nhưng bỗng dưng mẹ quên mất. :) hôm nào nhớ ra mẹ sẽ viết thêm. viết cho mẹ, vì thi thoảng vẫn đọc lại những chuyện mẹ viết về em. để thấy em của mẹ đả lớn lên như thế nào. :)
Hè năm nay cả nhà đi nhiều nước châu âu loanh quanh. Mong sẽ có job tốt, để sau này có thể mang bạn đi nhiều nước khác nhau, đi 1 ngày đàng, học 1 sàng khôn. Không cần bạn là thiên tài, vượt trội hơn người, chỉ cần bạn hôm nay giỏi hơn hôm qua và dở hơn ngày mai là được. :)
Nhận xét
Đăng nhận xét