con mèo bé nhỏ

Tôi cần 1 cái ba lô, và thế là tôi lên mạng tìm mẫu mà tôi thích, sau đấy tôi gửi link cho chồng vào bảo "em cần cái ba lô này" (ngụ ý "hãy mua đi, vì em cần, ko mua thì em tự ra tiệm mua") :) 

Sực nhớ có 1 lần, đi ăn cùng 1 nhóm bạn, gần nhà hàng có 1 tiệm bán đồ lót hàng hiệu (1 áo lót tầm 100 Euro hơn), và đang mùa giảm giá, cả lũ vợ rủ nhau đi xem, trong khi chồng thì ngồi cày cưa với nhau. Con bạn mình và partner của nó sống với nhau hơn 10 năm, ko con cái gì cả, chúng nó vẫn cứ như vợ chồng son. Nó mê 1 cái bra kia lắm, nên nó chạy về bảo anh kia thế này, nó dựa người vào anh ấy, gục đầu vào vai anh ấy và bảo "mua cho em nhé, nhé!!" anh kia bảo "nhà đầy quần áo ra, mua gì mua lắm thế" -"mua cho em đi mà, đi mà" thế là anh kia gật đầu, mặt lại rất chi là tự hào sung sướng vì đã làm dc 1 việc rất chi là to lớn cho con kia! :p (chú thích là con kia đi làm và tiền rủng rỉnh ngang với anh kia nhé! thế nên việc nó "xin" anh kia hoàn toàn ko vì lý do kinh tế. 

Lại 1 con bạn khác, nó thấy 1 đôi giày đẹp, và khi chồng nó đến đón nó từ nhà mình, nó nhỏ nhẻ thế này "Manu, anh ơi, em thích lắm, em thích lắm" mắt thì lúng liếng giọng thì ngọt ngào như 1 chú mèo con. 

Nghĩ lại mình, vô duyên thùng chậu thế này thì thật, ko thể nào làm 1 con mèo ngoan cho bọn đàn ông dc. :p chồng mua cho cũng chả sung sướng gì, mà cứ như bị áp đặt, lão email cho mình và nói nhõn thế này: Done, will be delivered in some weeks" (xong rôi đấy, vài tuần nữa, nó sẽ ship về)

Nhiều khi tôi tự hỏi, tại sao mình ko nhỏ nhẻ 1 tý, tai sao ko đàn bà 1 tý? tại sao ko cố vờ là 1 con mèo ngoan? tại sao tôi cứ muốn là 1 người chủ động và thực tế? 

Tôi tưởng tượng tôi sẽ là 1 con mèo nhỏ nhẻ, muốn gì thì lại thỏ thẻ "nhé, anh nhé" hay những câu nói tương tự thế. 

Tôi nhìn hình ảnh đó trong tâm trí và nghĩ "đấy là ai ấy nhỉ??" 

Tôi ko làm dc điều đó. 

Tôi ko thể làm những thứ ko phải là bản chất của mình. 

Thế nên tôi lại bằng lòng với những gì tôi có. 

Có câu nói love me love my dog (yêu cả đường đi lối về??), tôi nghĩ những ai thân quen với tôi, họ phải buộc chấp nhận chính bản thân tôi, nếu họ trông chờ 1 câu nói ngọt ngào, tôi nghĩ họ nên tìm 1 con mèo nhỏ bé nào đó. :) 

rất nhiều lần tôi tự nhủ, ai sẽ chấp nhận mình nhiều hơn con người thực tại này?? 

có lẽ sẽ chằng có 1 người thứ 2 :) 

----------------------------------------

Khi còn là 1 cô bé mộng mơ, tôi thường gắn tên mình với họ của người kia kiểu như Thy Thy Righetti chẳng hạn, tôi cho rằng nó thật lãng mạn, tôi tự hỏi tại sao ở VN ko có tục đổi tên như ở Mỹ nhỉ, và khi vừa đến Ý, tôi cũng ngạc nhiên tại Ý họ ko có tục ấy như ở Mỹ. 

Tôi nhớ bà Hillary Clinton, bà chỉ thực sự đổi họ của mình, sua khi ông Clinton đắc cử tổng thống, bà đổi tên nhằm mục đích làm đẹp mặt chồng trước mặt công chúng. 

Sau này, tôi nhận thấy việc bà Hillary ko muốn đổi họ mình là 1 hành động rất đúng đắn. Phụ nữ đấu tranh hàng trăm năm để khẳng định dc cái tôi, để giữ dc cái tên của chính bản thân mình, họ có thể lấy họ của bất cứ ai, chứ ko phải theo họ của 1 người đàn ông. ấy là chưa tính, khi chia tay nhau thì thật sự rất xáo trộn cuộc sống của mình kiểu như "ơ, trước kia cô là Righetti mà, sao bây h lại là trần, hay lại là Forti, hay lại là michales, hay lại là Green? hay lại là Phạm" và chính cái tên ấy lại mang những thông tin cực kỳ đời tư của 1 người phụ nữ mà chưa chắc cô ta muốn nói cho tất cả thế giới nghe, kiểu như "ồ, chồng cô ta là Ý/Anh/Đức/ Châu Phi/moroccan đấy" Theo nhận định của tôi, tên là 1 brand là 1 thương hiệu của 1 người, nó ko thể và ko nên bị đổi đi vì bất cứ lý do gì, đặc biệt là vì 1 người đàn ông - 1 mối quan hệ ko bao giờ là mãi mãi, không có 1 điều gì chắc chắn họ sẽ bước cùng 1 con đường cùng với bạn và sẽ tạo dựng 1 thương hiệu cùng với bạn. 

Hillary Clinton, tôi rất tiếc phải nói tên bà bị gắn liền với ông Clinton, 1 người đã phản bội bà, và vì về mặt hình ảnh, bà đã phải mang nó đến tận bây giờ, mặc dù, tôi cho rằng, chức president of the United States ko 1 mình ông mà tự dành lấy dc nó dc tạo dựng bằng công sức của ông Clinton và bà Hillary Rodham. và nếu giả sử bà là 1 president của nước mỹ, người phụ nữ đầu tiên dành chức to lớn này, thì họ sẽ gọi bà là Mrs. Clinton và ông Clinton là người đàn ông đã phản bội bà và bà đã lại đứng ra bảo lãnh ông trước toàn nước mỹ bằng câu nói "tôi tha thứ cho chồng tôi, và tôi mong mọi người cũng như thế". 

Khi còn trẻ, các cô gái thường mơ mộng, họ đặt tình yêu và người đàn ông lên trên chính bản thân họ ở 1 chừng mực nào đó... Khi là 1 người từng trải ở 1 mặt nào đó, tôi nhận ra, ko ai có thể yêu mình mãi mãi, trung thành với mình mãi mãi ngoại trừ bản thân mình. 

:) 

Nhận xét

Các bài đọc được yêu thích nhất