1) Bắt đầu học online trực tuyến, nói chung là prof thì rất giỏi, nhưng vẫn thật sự ko thể nào bằng đi học, vì ít ra đi học thì học xong 1h45 phút, ra ngoài uống cà phê, nói chuyện với bạn cho đỡ buồn. Tiếng Ý của mình sau 1 tháng thì nhảm dã man! 😂 không tự tin nói như trước, vì có nói đâu! 😖 đa sồ là chat ko à! 😢
2) tuần này thời tiết xấu quá, gió điên đảo! 😞 âm u. Nhìn trời là thấy mệt, chưa kể bao nhiêu tin xấu bủa vây
3)
hôm qua thấy 1 cty tuyển người ở Đức, mình cũng xông xáo gửi CV hahaha! sau 10 phút bị đuổi về. 😆 mà chú đó (người Anh) dễ thương ghê, từ chối nhưng có đọc qua CV của mình và nói mình thích hợp với vài vị trí khác, follow chú trên social network để cái nào phù hợp thì còn biết. 💪Mình nghĩ sai lầm lớn nhất của suốt cuộc đời mình là tự ti, sau khi qua Ý cứ nghĩ mình sẽ ko giỏi bằng người ta, không biết tiếng này nọ, bằng cấp của mình chỉ là BA ở VN, ko phải bằng quốc tế, nên ko bao giờ cố gắng tìm việc gì ra hồn, và cũng chỉ toàn tìm việc mình ko có khả năng làm! (tìm các việc đòi hỏi tiếng Ý ngay lập tức, các việc chân tay mà người thì quá nhỏ bé, người ta chọn 1 chị người Đông Âu to cao, tiếng Ý nói sai văn phạm, có lẽ ko đọc viết rành, nhưng họ nói lưu loát, chứ ko tìm 1 người nửa vời, biết đọc nhưng ko biết nói, người lùn thấp bé, ko khéo lại còn phải chạy theo sau lưng mình để phụ), đấy gọi là cá gặp nước! Dù có bằng PhD mà tìm job ko thuộc về mình, thì dù là 1 cái job nhỏ nhất mình cũng sẽ ko dc nhận! Nếu khi đó chơi lớn, tìm cty international là có lẽ cũng đã dc 1 cái gì đó! Đã vậy còn ngu, cứ nghĩ mình ko có khả năng học đại học bằng tiếng ý. Đó! lý do mình luôn cố gắng tới giọt máo cuối cùng là vậy đó! vì 1 khi mình ko cố gắng, thì sau này xỉ vả bản thân trong nhiều năm liền và là 1 bài học rất đau lòng. Mong ai ra nước ngoài sinh sống thì ko đi trên bước xe đổ của mình. chỉ có bản thân mình là hạn chế mình, chứ ko ai khác! đối với mình, ý nghĩ "khó lắm, tui ko làm dc" là RẤT NGUY HIỂM! và đó là lý do, mình dạy con gái luôn cố gắng hết sức, chưa cố gắng, thì ko dc nói là ko làm dc. Ko có việc gì khó, chỉ là việc đó cần nhiều thời gian hơn để học và thực hành thôi. Mình không bao giờ dùng chữ "khó - difficult", mình dùng chữ "challenging" - thách thức, mình cũng không dùng chữ "giỏi", mà mình dùng chữ "skillful" - khéo léo sau khi đã tập luyện nhiều lần, hoặc dùng từ "hard-working" - chăm chỉ; mình không dùng "great result" - kết quả tốt nhiều, mà mình thích và cố dùng chữ "pay off" - kết quả tốt từ 1 HÀNH ĐỘNG, CÔNG VIỆC nào đó.
Dạy nó từ khi còn rất bé! và bây giờ, nó cũng có tính giống mình, nó luôn nói "i wanna try" (con muốn thử), có khi giữa chừng mệt quá, ví như vẽ bức tranh này mất hơn 4 tiếng liên tục (tính luôn thời gian chuẩn bị đồ nghề dụng cụ, coi clip trước, sau đó coi lần 2 và làm theo, v.v...). Giữa chừng nó rất đuối, than ra than vô, thở dài mình mắc mệt. Mình nói "ok! đó là công việc của con, con muốn TỪ BỎ, ko ra dc tác phẩm thì thôi vậy, it is a pity, but it is your call, đó là 1 điều đáng tiếc, nhưng con là người quyết định. Con có muốn nộp bài ko? nếu muốn nộp bức tranh giang giở thì ok, nộp đi, mẹ ko có ý kiến" 😜 (biết nó sẽ nói ko nên mạnh miệng ghê) 😆. Nó nói "thôi thôi, để con làm nốt. Nên ngồi chấm chấm, vẽ vẽ thêm gần 2 tiếng 😅Mình dạy con từ nhỏ về việc nhìn thấy thành quả để có motivation, từ bé, ngay cả việc cố gắng cho núm vú vô miệng, tự cho thìa thức ăn đầu tiên vào mồm, tự mặc quần áo, v.v... mình đều cổ vũ nó rất nhiệt tình, khi nó thành công thì hoan hô vang dội, nói nó giỏi quá, công sức ĐƯỢC ĐỀN BÙ RẤT XỨNG ĐÁNG, hỏi nó con có TỰ HÀO KHÔNG?con có vui ko? cái mặt tròn quay, đầu hói nhìn mẹ khen thì khoái chí lắm, lớn xíu thì tự vỗ tay rồi đập tay vô ngực bọp bẹp "Asia" (ý là Asia làm đó), lớn xíu thì nhảy tưng tưng ôm bố mẹ ăn mừng.
Việc tự giới hạn bản thân là 1 bài học lớn, rất lớn đối với bản thân mình. Nhờ chị boss kể chỉ đã cực khổ và cố gắng tới độ nào để có job lúc khởi đầu xứ người, mình đã mạnh dạn làm lại từ đầu. Đúng nghĩa làm lại từ đâu sau gần 8 năm ko làm gì cả, các kỹ năng, độ nhạy bén mất hết, CV cũng trống huơ trống hoắc, nhìn vào ko ai muốn mướn.
việc mình mất tất cả sự nghiệp và kỹ năng, bản thân đau khổ 1 phần, mà bạn chồng béo luôn cảm thấy hối hận vì nghĩ do bản lôi mình qua Ý nên mới như thế. 😢
Sợ tới già! và sẽ luôn luôn mãi mãi nhắc bản thân bài học này!
4) 2 hôm nay thức 4h sáng, ko hỉu tại sao! nhưng ngủ sâu. thế là dc! :D Bác sỹ mình nói ngủ cần chất lượng, chứ số lượng đôi khi ko quan trọng. 😄
2) tuần này thời tiết xấu quá, gió điên đảo! 😞 âm u. Nhìn trời là thấy mệt, chưa kể bao nhiêu tin xấu bủa vây
3)
hôm qua thấy 1 cty tuyển người ở Đức, mình cũng xông xáo gửi CV hahaha! sau 10 phút bị đuổi về. 😆 mà chú đó (người Anh) dễ thương ghê, từ chối nhưng có đọc qua CV của mình và nói mình thích hợp với vài vị trí khác, follow chú trên social network để cái nào phù hợp thì còn biết. 💪Mình nghĩ sai lầm lớn nhất của suốt cuộc đời mình là tự ti, sau khi qua Ý cứ nghĩ mình sẽ ko giỏi bằng người ta, không biết tiếng này nọ, bằng cấp của mình chỉ là BA ở VN, ko phải bằng quốc tế, nên ko bao giờ cố gắng tìm việc gì ra hồn, và cũng chỉ toàn tìm việc mình ko có khả năng làm! (tìm các việc đòi hỏi tiếng Ý ngay lập tức, các việc chân tay mà người thì quá nhỏ bé, người ta chọn 1 chị người Đông Âu to cao, tiếng Ý nói sai văn phạm, có lẽ ko đọc viết rành, nhưng họ nói lưu loát, chứ ko tìm 1 người nửa vời, biết đọc nhưng ko biết nói, người lùn thấp bé, ko khéo lại còn phải chạy theo sau lưng mình để phụ), đấy gọi là cá gặp nước! Dù có bằng PhD mà tìm job ko thuộc về mình, thì dù là 1 cái job nhỏ nhất mình cũng sẽ ko dc nhận! Nếu khi đó chơi lớn, tìm cty international là có lẽ cũng đã dc 1 cái gì đó! Đã vậy còn ngu, cứ nghĩ mình ko có khả năng học đại học bằng tiếng ý. Đó! lý do mình luôn cố gắng tới giọt máo cuối cùng là vậy đó! vì 1 khi mình ko cố gắng, thì sau này xỉ vả bản thân trong nhiều năm liền và là 1 bài học rất đau lòng. Mong ai ra nước ngoài sinh sống thì ko đi trên bước xe đổ của mình. chỉ có bản thân mình là hạn chế mình, chứ ko ai khác! đối với mình, ý nghĩ "khó lắm, tui ko làm dc" là RẤT NGUY HIỂM! và đó là lý do, mình dạy con gái luôn cố gắng hết sức, chưa cố gắng, thì ko dc nói là ko làm dc. Ko có việc gì khó, chỉ là việc đó cần nhiều thời gian hơn để học và thực hành thôi. Mình không bao giờ dùng chữ "khó - difficult", mình dùng chữ "challenging" - thách thức, mình cũng không dùng chữ "giỏi", mà mình dùng chữ "skillful" - khéo léo sau khi đã tập luyện nhiều lần, hoặc dùng từ "hard-working" - chăm chỉ; mình không dùng "great result" - kết quả tốt nhiều, mà mình thích và cố dùng chữ "pay off" - kết quả tốt từ 1 HÀNH ĐỘNG, CÔNG VIỆC nào đó.
Dạy nó từ khi còn rất bé! và bây giờ, nó cũng có tính giống mình, nó luôn nói "i wanna try" (con muốn thử), có khi giữa chừng mệt quá, ví như vẽ bức tranh này mất hơn 4 tiếng liên tục (tính luôn thời gian chuẩn bị đồ nghề dụng cụ, coi clip trước, sau đó coi lần 2 và làm theo, v.v...). Giữa chừng nó rất đuối, than ra than vô, thở dài mình mắc mệt. Mình nói "ok! đó là công việc của con, con muốn TỪ BỎ, ko ra dc tác phẩm thì thôi vậy, it is a pity, but it is your call, đó là 1 điều đáng tiếc, nhưng con là người quyết định. Con có muốn nộp bài ko? nếu muốn nộp bức tranh giang giở thì ok, nộp đi, mẹ ko có ý kiến" 😜 (biết nó sẽ nói ko nên mạnh miệng ghê) 😆. Nó nói "thôi thôi, để con làm nốt. Nên ngồi chấm chấm, vẽ vẽ thêm gần 2 tiếng 😅Mình dạy con từ nhỏ về việc nhìn thấy thành quả để có motivation, từ bé, ngay cả việc cố gắng cho núm vú vô miệng, tự cho thìa thức ăn đầu tiên vào mồm, tự mặc quần áo, v.v... mình đều cổ vũ nó rất nhiệt tình, khi nó thành công thì hoan hô vang dội, nói nó giỏi quá, công sức ĐƯỢC ĐỀN BÙ RẤT XỨNG ĐÁNG, hỏi nó con có TỰ HÀO KHÔNG?con có vui ko? cái mặt tròn quay, đầu hói nhìn mẹ khen thì khoái chí lắm, lớn xíu thì tự vỗ tay rồi đập tay vô ngực bọp bẹp "Asia" (ý là Asia làm đó), lớn xíu thì nhảy tưng tưng ôm bố mẹ ăn mừng.
Việc tự giới hạn bản thân là 1 bài học lớn, rất lớn đối với bản thân mình. Nhờ chị boss kể chỉ đã cực khổ và cố gắng tới độ nào để có job lúc khởi đầu xứ người, mình đã mạnh dạn làm lại từ đầu. Đúng nghĩa làm lại từ đâu sau gần 8 năm ko làm gì cả, các kỹ năng, độ nhạy bén mất hết, CV cũng trống huơ trống hoắc, nhìn vào ko ai muốn mướn.
việc mình mất tất cả sự nghiệp và kỹ năng, bản thân đau khổ 1 phần, mà bạn chồng béo luôn cảm thấy hối hận vì nghĩ do bản lôi mình qua Ý nên mới như thế. 😢
Sợ tới già! và sẽ luôn luôn mãi mãi nhắc bản thân bài học này!
4) 2 hôm nay thức 4h sáng, ko hỉu tại sao! nhưng ngủ sâu. thế là dc! :D Bác sỹ mình nói ngủ cần chất lượng, chứ số lượng đôi khi ko quan trọng. 😄
Nhận xét
Đăng nhận xét