Sương sáo

Món ăn con nhà nghèo :) Hồi bé tầm 2-10 tuổi gì đấy, món ăn vặt của mình chỉ là sương sáo, sương xâm, chuối, cóc ổi, vỏn vẹn vậy thôi, mà mình nghĩ nó cũng ko phải là món ăn của con nhà nghèo vào thời điếm năm 1 ngàn 8 trăm 8 mươi mấy, vì so với bọn trẻ hàng xóm khác, mình sung sướng hơn nhiều, dc đi học, ko phải phụ bố mẹ bưng mâm, bán buôn gì cả. Nhưng do là những món ấy cứ xoay tua nên mình ước ao sau này phải học, phải có thật nhiều tiền, để ko còn phải ăn chúng nó nữa. :p Ước sao dc vậy, hay nói chính ra là tính sao thì cố làm y vậy, nên từ khi 19 tuổi, kiếm ra tiền đàng hoàng thì mình chả thèm nhớ nhung gì tới món sương sáo với chả sương sâm; thèm là phải ăn chè Thái nhe, hay ít ra cũng chè chuối, chuối nướng, chè 3 màu, ...; Mà thời đó mình làm ở Sheraton, sơn hào hải vị gì cũng biết, nên cũng ko thèm món ăn dân dã mà toàn "chơi" tiramisu, cheese cake, ... những món "nhà giàu nứt" mới dc ăn, nhưng khi đó ăn trong tâm trạng của kẻ làm công, nhưng thôi kệ, cứ dc ăn ngon là dc. :p Cũng nhờ Sheraton mà mình có niềm đam mê ăn uống mãnh liệt, ngoài ra còn có 1 số kiến thức khá tốt về ẩm thực (nhất là ẩm thực phương Tây, và các món Cocktail, rượu). Hồi đi chơi, vô nhà hàng Nhật thì biết hết Sashimi, nori, wakame, miso, sushi cuộn lươn, cuộn trứng cavia; đi ăn nhà hàng Pháp thì biết Amouse Bouche (những món khai vị bé xíu, xinh xẻo của Pháp - mình đánh giá món Pháp hào nhoáng nhất là amouse bouche, vì làm rất tỷ mỷ, công phu, mà mỗi thứ chỉ bé bằng 1 cái muỗng để khách cho tọt vào mồm phát là xong :p Mình so sánh cái này với tapas của Tây Ban Nha, tapas cũng là những món ăn khai vị, bé xíu xiu, nhưng tapas thì đậm chất đường phố hơn, làm đơn giản và dễ, trong khi amouse bouche thì rất rất cầu kỳ (cả về vị giác lẫn tính thẩm mỹ), thông thường amouse bouche chỉ được dọn trong những nhà hàng Pháp thịnh soạn, chứ những nhà hàng casual thông thường cũng ít ai phục vụ amouse bouche), hay biết tartar, escagot, nấm morel, nấm finfelle, nấm porcini, nấm ... túm lại là kha khá các loại nấm, thịt steak cũng biết blue, rare, midium rare, ... không chỉ riêng mình, mà các đồg nghiệp của mình ở Fine Dining đều rất rất sành ăn và biết cách ăn, biết table manner, ... Có lẽ đó là 1 điều may mắn. :) Mình khuyên bạn trẻ nào ham mê ăn uống, lại muốn trau dồi vốn tiếng anh, cứ chọn nhà hàng Fine Dining mà xin vô làm, đảm bảo sẽ thành những con người rất "sõi" ăn uống. :D Ông chồng mình là Tây (và cũng rất sành và đam mê ăn) có đôi khi cũng phải ngả mũ chào mình vụ ăn uống và cocktail, những người bạn Ý ko biết background của mình thì thường nói "trời ơi, sao mày giỏi vụ ăn nhậu vậy Thy Thy?" - giỏi gì đâu mấy chế! làm học máo thì biết thôi! :p Dc cái lợi là thông thường ai nói về thức ăn thì mình biết hết, dù chưa chắc thích hết, nhưng đã từng nếm thì có, và từng nếm những món ăn rất hi - end từ Sheraton :) 

"Bức" khỏi Sheraton thì niềm đam mê ăn uống vẫn còn đó, qua đây rảnh, học nấu ăn chuyên nghiệp nên biết dc cả kỹ thuật và các loại kem, súp, sốt của Ý và Pháp; sau đó chuyển qua mấy món chay của Tây thì biết kha khá những thứ nguyên liệu lạ đời chỉ có bọn vegan mới biết; và cũng do ham mê nấu ăn nên học hỏi thêm từ mấy bạn người Maroc, người Liban những món ăn rất hay ho từ Tajine và các loại sốt hummus, cũng như bánh kẹo gốc arabo (bánh làm chủ yếu từ các loại hạt ngon tàn bạo). con Quậy sống với bố mẹ, mỗi ngày ăn 1 món của 1 nước khác nhau, hôm nô bà nội hỏi nó hôm qua con ăn cái gì, nó nói mamma nấu cái hummus có tỏi con ko thích, còn thịt thì nấu tajine với trái mận khô con cũng ko thích" :(( bà nội nó còm men "nó biết mấy từ về nấu ăn còn giỏi hơn bà nội :p Mình vẫn còn đam mê nấu ăn và ăn dữ lắm bà con ơi, cho nên vẫn ngày ngày "học" chăm chỉ các món ăn mới. Con Svit bạn mình người Ukrane hứa sẽ dạy mình mấy món nhà nó trong thời gian tới. :p 

Bây giờ quay lại cái sương sâm. Mình hầu như đã quên béng sự có mặt của nó trong cõi đời này các bạn ạ; cho đến hôm qua, mình lang thang trong tiệm tàu, tính mua 1 củ nhân sâm (dù chưa biết làm gì với nó, nhưng vì dự định trước khi đi học trở lại, phải làm 1 món "lạ, mới" từ nhân sâm. :p Đang nhìn lung tung lạc lối trong tiệm đó thì thấy 1 lon sương sâm. Tự nhiên nhớ quá tuổi thơ. Nhớ còn bé lũn cũn bố cho 1 ly sương sâm sương sáo với đường cát vàng, đường hồi xưa chưa thanh lọc, tẩy trắng như bây giờ, vàng, hơi ướt, và hạt to. Thi thoảng mình nhớ lại tuổi thơ của mình, thấy mũi hơi cay, vì sao thấy tuổi thơ thiếu thốn quá, khốn khổ quá; có lẽ vì mình nhìn bản thân trong con mắt của 1 người mẹ. 

Nhưng mình sẽ ko hối tiếc, vì chính sự khốn khó đã làm ra mình - 1 con người mạnh mẽ ở hiện tại. 

Vẫn tội nghiệp bé Thy và Cuky, tuổi thơ thiếu thốn quá...

VÀ tôi nhìn bản thân mình trong hình hài của 1 đứa trẻ, trong chiếc tủ tối đen... 

Nhận xét

  1. Tui cũng thích sương sáo lắm bà ơi. Mà ở quê tui gọi là đông sương, còn có màu trắng nữa. Cái này đem trộn với chè đậu xanh đặc, vài hột tapioca, nước đường, nước dừa là ngon quá xá luôn ! Tui cũng có tuổi thơ thiếu thốn (so với mấy đứa bạn cùng trang lứa và mấy đứa em tui)...Vậy nên mình mới được như ngày hôm nay chứ ! < 3 (Thanh)

    Trả lờiXóa
  2. Công nhận bà biết nhiều về ẩm thực ! Giỏi giỏi

    Trả lờiXóa

Đăng nhận xét

Các bài đọc được yêu thích nhất