Cạn lời
1) 2 năm trước, mình có quen 1 con mụ kia. Khi nói chuyện cũng dễ thương, đàng hoàng. chơi thêm xíu, thấy thị than là ko có tiền mướn người giữ trẻ vài giờ 1 tuần để mụ đi làm part time, mình thấy thế cũng tội, nên ok, 1 tuần giữ cho 1 ngày, 9 tiếng. (ở Ý, giữ trẻ ít nhất là 7-8 Euro/giờ nhé; mình giữ free nhé). Thế là mỗi tuần xách con qua nhà mình. Vui vẻ thôi. Sau đó mới phát hiện ra, mụ Gucci, Liu Jo từ đầu đến chân, mở miệng ra là Marca firmata (hàng hiệu đó!), con thì mang giày 100 - 200 Euro, hàng mới nhất, thời trang nhất, vân vân và mây mây. Thế thì sao ko đủ tiền mướn giữ trẻ?? chắc nếu mướn giữ trẻ thì quần áo từ Gucci xuống Benetton với Zara cũng nên! Chưa dừng lại ở đó, có hôm qua nói "mày dẫn tụi nó ra ngoài cho tụi nó chơi, ở nhà làm gì" --> Mình làm mướn ko công mie nó rồi còn đâu, khác gì "bà chủ" lệnh đưa cô chủ đi chơi?? Rồi cái khăn tay, đồ ăn mang qua để mình cho con nó ăn tối vì nó muốn con nó ăn tối xong xuôi nó đón về là tiện luôn, khỏi phải chăm con nó nữa. Ấy thế nên vất đồ ăn linh tinh nhà mình, cuối ngày mình gói kêu mang về thì bảo "đề đấy tuần sau qua lại xài cho tiện", nhà mình thì bé, đồ con cái vợ chồng còn ko có chỗ, giờ nó bày thêm đồ nó cho mình! Thế mà mình cũng chịu dc đúng 1 năm nha. Xong rồi thôi, xin kiếu!
2 năm sau, lúc nói chuyện, nó nói "tao cho con tao học tiếng Anh trường quốc tế nhưng thấy ko hiệu quả hay mày dạy con tao đi, tao trả tiền", ok thôi, 10 Euro/1 giờ, học ít nhất 2h 1 tuần thì mới mong có kết quả. "à à, tao sẽ giả 2 giờ, nhưng mày biết đấy, tao phải đi làm, ko thể đón nó sau 2h học, hay mày giữ nó cho tới khi tao về như trước kia?" ý là trả mình 20 Euro rồi mình giữ và hầu con nó tổng cộng 9 tiếng trong đó có 2 tiếng là dạy học tiếng Anh. Miễn đi má! má nghĩ cả thế giới này ngu, có mình má khôn hay sao đó! Cút! Mình ko ngại giúp bạn, nhưng "bạn" kiểu này thì cút! móa! tiễn khách!
Dỹ nhiên, chuyện nó mặc gì ko liên can đến mình, và mình ko có quyền hạn gì để nói ra vào, nhưng chính nó chủ động nói đến vấn đề tài chính kinh tế nhà nó, thì mình cũng buộc phải nhìn "tài chính bề ngoài" của nó để đánh giá thực hư. Mình ko cần biết nó có bao tiền trong nhà băng, nhưng bề ngoài của nó thì ko thể nói nó ko có tiền mướn người giữ trẻ!
(con này ko phải Ý nhé)
---------------------------------
Con bạn mình người XYZ 1 hôm đang ở nhà mình thì điện thoại, nó giả lời xong quay qua bảo mình "con hàng xóm - người XYZ - nhà tao gọi điện "mượn" tao 2 quả cà chua" - hả? mượn cà chua hả? - ừ, nó hay mượn cà chua, hành tỏi, trứng nhà tao - bao lâu mượn 1 lần? - Chắc 3,4 lần 1 tuần
Mịa, thế nhà con bạn mình thành tiệm tạp hóa rồi còn quái gì nữa!
-------------------------------------
Hồi bay từ Turkey về VN, chuyến bay to như vậy đó nhe, nghe ồn ào từ cửa máy bay tiếng Việt Nam, sau đó thấy 2 chú kia say bí tỷ, người toàn mùi cồn, loạng cha loạng choạng bước vô, mình nhìn ngại quá, ko dám nhận người Việt cho lành. ;( Cúi cúi thấp người xuống, vì 2 người đó ồn ào, lại hành lý vất lung tung, tìm chỗ nhốn nháo hết cái máy bay; nào ngờ 1 trong 2 lại ngồi cạnh mình. :( Vừa nhìn thấy mặt mình, chỉ ngón tay vô mình hỏi "ngừi VN phải hông? muốn chuyển chỗ hông? chỗ chú kia đẹp, rộng kìa" - gật đầu, ko dám trả lời" :( dõi theo tay chú đó chỉ, thấy cái chỗ kia là hàng ghế đầu, rộng thiệt, nên vội vàng lấy hết đồ, miệng nói nhỏ nhỏ "yes yes" rồi biến qua chỗ kia. :(
--> rồi hỏi sao có 1 số người Việt Nam có đôi khi hơi ngại khi nhận mình người Việt chỗ đông người.
Nói chớ trong tình hình vậy thôi, chứ bình thường phải nhắc tụi nước ngoài ngay ngày đầu tiên gặp mặt "tao người Việt, Việt Nam, ko phải tàu hay nhật hay Hàn, cám ơn!" :D
2 năm sau, lúc nói chuyện, nó nói "tao cho con tao học tiếng Anh trường quốc tế nhưng thấy ko hiệu quả hay mày dạy con tao đi, tao trả tiền", ok thôi, 10 Euro/1 giờ, học ít nhất 2h 1 tuần thì mới mong có kết quả. "à à, tao sẽ giả 2 giờ, nhưng mày biết đấy, tao phải đi làm, ko thể đón nó sau 2h học, hay mày giữ nó cho tới khi tao về như trước kia?" ý là trả mình 20 Euro rồi mình giữ và hầu con nó tổng cộng 9 tiếng trong đó có 2 tiếng là dạy học tiếng Anh. Miễn đi má! má nghĩ cả thế giới này ngu, có mình má khôn hay sao đó! Cút! Mình ko ngại giúp bạn, nhưng "bạn" kiểu này thì cút! móa! tiễn khách!
Dỹ nhiên, chuyện nó mặc gì ko liên can đến mình, và mình ko có quyền hạn gì để nói ra vào, nhưng chính nó chủ động nói đến vấn đề tài chính kinh tế nhà nó, thì mình cũng buộc phải nhìn "tài chính bề ngoài" của nó để đánh giá thực hư. Mình ko cần biết nó có bao tiền trong nhà băng, nhưng bề ngoài của nó thì ko thể nói nó ko có tiền mướn người giữ trẻ!
(con này ko phải Ý nhé)
---------------------------------
Con bạn mình người XYZ 1 hôm đang ở nhà mình thì điện thoại, nó giả lời xong quay qua bảo mình "con hàng xóm - người XYZ - nhà tao gọi điện "mượn" tao 2 quả cà chua" - hả? mượn cà chua hả? - ừ, nó hay mượn cà chua, hành tỏi, trứng nhà tao - bao lâu mượn 1 lần? - Chắc 3,4 lần 1 tuần
Mịa, thế nhà con bạn mình thành tiệm tạp hóa rồi còn quái gì nữa!
-------------------------------------
Hồi bay từ Turkey về VN, chuyến bay to như vậy đó nhe, nghe ồn ào từ cửa máy bay tiếng Việt Nam, sau đó thấy 2 chú kia say bí tỷ, người toàn mùi cồn, loạng cha loạng choạng bước vô, mình nhìn ngại quá, ko dám nhận người Việt cho lành. ;( Cúi cúi thấp người xuống, vì 2 người đó ồn ào, lại hành lý vất lung tung, tìm chỗ nhốn nháo hết cái máy bay; nào ngờ 1 trong 2 lại ngồi cạnh mình. :( Vừa nhìn thấy mặt mình, chỉ ngón tay vô mình hỏi "ngừi VN phải hông? muốn chuyển chỗ hông? chỗ chú kia đẹp, rộng kìa" - gật đầu, ko dám trả lời" :( dõi theo tay chú đó chỉ, thấy cái chỗ kia là hàng ghế đầu, rộng thiệt, nên vội vàng lấy hết đồ, miệng nói nhỏ nhỏ "yes yes" rồi biến qua chỗ kia. :(
--> rồi hỏi sao có 1 số người Việt Nam có đôi khi hơi ngại khi nhận mình người Việt chỗ đông người.
Nói chớ trong tình hình vậy thôi, chứ bình thường phải nhắc tụi nước ngoài ngay ngày đầu tiên gặp mặt "tao người Việt, Việt Nam, ko phải tàu hay nhật hay Hàn, cám ơn!" :D
Nhận xét
Đăng nhận xét