Lời khen và lời khuyên
ai không biết, chứ mám mà mình là rất tiết kiệm lời khen, lời chê thì thôi, hào sảng vô cùng, nhiều khi còn ko cần thốt ra bằng lời, mà trề môi rõ dài. 😂 Khi mình đi làm Sheraton, cũng ít thấy dc khen. có chị bạn kia chỉ lại hay khen khích lệ, mình thích lắm, và thuong sau đó mình làm việc hăng say hơn. :D
Khi mình làm cho Intel thì mình công nhận lời khen không hề thiếu. Cứ làm tốt là dc síp tung hoa tung bướm, được đàn anh khen ngợi khoái vô cùng. :D Khi làm sai thì không chê, mà sẽ nói cái nào cần khắc phục, khắc như nào, và hỏi mình cần cái gì, và hỏi cái nào síp mình còn thiếu sót (iý là đàn em chưa giỏi, nghĩa là sếp chưa giỏi! :D) Mình làm Intel ko lâu đâu, rất ngắn, nhưng những bài học từ nơi đây thì đi hết quãng đời của mình. Từ khi làm Intel, mình đã thẳng thì càng thẳng, cái nào tốt là sẽ khen, cái nào ko dc thì nói thẳng, ko vòng vo. Khỏe!
Đấy là trong công việc. Với bạn bè, con cái mình cũng áp dụng nốt. Bạn mình mà giỏi là khen tới tấp, tung hoa tung bóng, ôi sao mày giỏi thế, ôi sao mày xuất sắc thế! Ko phải nịnh, vì giỏi thật thì nịnh là nịnh thế quái nào! Nhưng lời khen giúp bạn mình cảm thấy tự hào, thỏa mãn với thành quả, và nó xứng đáng dc công nhận ko chỉ từ boss mà cả bạn bè. Thử nghĩ xem, khi bạn có 1 thành quả nào đó, bạn muốn "khoe" chia sẻ với ai?
Mình cũng nghĩ vậy, nếu bạn mình mà kể mình nghe, nghĩa là nó tin tưởng mình, muốn dc chia sẻ, có lẽ cái thái độ của mình cũng quan trọng để bạn mình nó vui vẻ, nó cố gắng. chứ có ai muốn khoe với người mình chả quan tâm, lời nói của họ có giá trị gì! Mình rất cảm kích khi bọn bạn mình "khoe" vói mình cái gì đó. Rõ là chị rất quan trọng ;p hố hố hố! nên thấy giọng hơi hướm khoái chí là chị khích lệ các iem ngay! (gọi tụi nó iem, chứ nó toàn đa số lớn tuổi hơn! hahah). Các em giàu có, thành công thì chị nhờ! :p Lỗ gì các lời khen! :p
Lời khuyên thì dè dặt hơn hẳn. Nhiều khi không khuyên gì! ai than gì thì than, mình cũng ít khi khuyên!
1) 1 lần mình đọc 1 bài báo rất hay của trang đại học Havard, tác giả cho rằng lời khuyên nhiều khi có tác dụng phụ, nó không làm người dc khuyên cảm thấy nhẹ nhõm hơn, ngược lại, người "bị" khuyên còn cảm thấy bị dìm hàng, cảm thấy ko dc chia sẻ. Vì rất nhiều khi, mình khuyên người ta, lại ngầm rằng thì là "mày chưa thử cái này à? mày chưa cố gắng hết sức, mày không giỏi mày không tìm ra được 1 cách hay ho".
2) Mình cho rằng nhiều khi, bạn mình than không phải để được khuyên, mà cần 1 người lắng nghe. Vì vậy, mình thường chọn phương án lắng nghe, để có bầu tâm sự thì trút ra cho nhẹ!
3) Mỗi 1 câu chuyên nó ko nằm ở 1 vài câu nói kể lại của bạn mình. Mình chỉ nghe vài câu mà khuyên thì trật chìa! (và dĩ nhiên là khuyên sai! và làm nó sẽ cảm thấy ko đúng và nó sẽ nói ko phải này nọ kia, và mình lại càng rối beng, túm lại ko mang kết quả gì cả! chỉ làm mệt người đang cần tâm sự!). :p Nên thôi! cái nào mà chắc cú kinh lắm thì mới khuyên, ko thì bảo mày giỏi mà, mày làm ngành này lâu mà, mày sẽ tìm ra cách thôi. chứ biết nói gì bây giờ! Nếu khuyên thì chắc là biết ngọn ngành kinh lắm! ví như hôm nay con quỷ kia thương lượng lương, thì mình mạnh dạn nói luôn "iem là hoa hậu iem nhé, iem hét giá đúng chuẩn iem nhé! giàu lên để mà còn hầu chị iem ạ". :p
Ông bà mình nói uốn lưỡi 3 hay 7 lần gì đó trước khi nói, mình thì mình nghĩ uốn chẵn 10 lần cho yên tâm. :D
Nhận xét
Đăng nhận xét