Mình làm cho trường đại học, trước kia deal chủ yếu với sinh viên Ý, dùng tiếng Ý email và mở cửa tiếp "dân" 1 tuần 2 ngày. mình thích công việc này, dù tiếng Ý ko có giỏi, nói sai, viết ra là biết ko phải người ý nhưng vẫn thích lắm, vì sinh viên đa số nó dễ thương, mà chắc chị cũng dễ thương nên nói sai xong hỏi tụi nó "cái này nói tiếng Ý sao cưng?" xong cười ha hả với nhau.
Bây giờ mình lại làm chủ yếu gần hệ mặt trời làng nước ạ! phải làm việc trực tiếp với giáo sư trong và ngoài nước, giấy tờ dính dáng đến rector nữa. Làm sai 1 li đi mấy dặm, sợ sụn vòi!
Boss mình gọi giáo sư bằng tên hết, kiểu như "ê richard, ê Paula", chứ mình ko có dám gọi. ghi mail cho họ văn phong vẫn dear prof, và dùng LEI ngôi thứ 3 trang trọng. tiếng Anh cũng vậy, nếu mình biết đó là prof, thì mình cũng gọi prof và dùng họ chứ ko dùng tên. Các prof bên mình lúc nào cũng email chỉnh lại "cara Katie" - cách viết thân mật, và nói "tôi tên Richard, etc." hãy gọi tôi bằng tên và dùng ngôi thứ 2 TU nhé. Nghe thì sướng nhưng vẫn ngại quá.
Học bên đây xong, gần hệ mặt trời, mình nhận ra, môi trường sư phạm là conservative nhất! nó rất khô cứng, hierarchical, nguyên tắc xưa cũ (Ý, Pháp, Anh và Tây Ban Nha là mình chắc chắn), các nước khác ko biết. chỉ dc gọi giáo sư là tên khi bạn có PhD (ngang hàng họ), nếu ko có PhD là sinh viên phải luôn gọi họ bằng họ và ngôi trang trọng. ra ngoài cũng vậy, nếu biết ai đó là giáo sư, có học vị PhD, thì luôn dùng title để gọi họ, ví như: Dear Dr. XYZ, dù ông ấy ko phải là giáo sư của mình, mà là khách hàng / đối tác của mình Ôi, tôi ước chi 1 ngài cũng dc gọi Dr. Trần, tưởng tượng thôi mà đã vừa cười vừa nước miếng đầm đìa vì sung sướng
tới giờ tui chỉ gọi 3 giáo sư bằng tên:
1) anh bạn hàng xóm
2) prof của mình, nhưng khá thân, hay ra ngoài hút thuốc cà phê với nhau (mình ko hút, quỷ bạn hút, rồi mời chả, chả cũng hút theo, nên mình cứ ra rả chửi suốt á! ). bạn giáo sư đó từng làm việc trong văn phòng mình và từng làm công việc mình đang làm ra vô gặp nhau hoài. Nên bản bảo gọi bản bằng tên đi. Ok vậy. Bạn này dc mình rất rất tôn trọng, nhưng ko phải vì học hàm cao, là 1 giáo sư rất rất giỏi (và rất trẻ! nhỏ hơn mình 2 tuổi), mà là bạn ấy làm cái gì cũng rất xuất sắc! case này là perfectionist 100% chứ mình ko có perfectionist so với bản! bản còn có 1 sự tôn trọng với tất cả mọi người, dù là sinh viên, hay đối tác, hay cô lao công.
3) "chị kia" ở Hà Lan, dạy con bé sinh viên mình quen, con đó nó nhắc tới bả bằng 1 sự thành kính tới ghê người! hahahah!! chứ mình thì ko! xí!!! thi thoảng còn "mắng" - "chị vụng về hậu đậu quá! cho 0 đỉm về chỗ!"
Nhận xét
Đăng nhận xét