Chuyện con gái nhỏ

 


Hôm qua bố mẹ nhận sổ liên lạc giữa học kì 2 của con gái. Trường ko dùng thang điểm, mà dùng kiểu: cần cố gắng, có cố gắng, hoàn tất các yêu cầu, và hoàn tất ngoài mong đợi. Kiểu kiểu vậy! ôi mệt! có thời gian họ ko dùng thang điểm, sau đó họ dùng thang điểm, sau đó họ suy nghĩ sao đó lại bảo ko dùng thang điể! mẹ mẹ học ngành giáo dục mà mẹ mẹ cũng xiểng liểng. 😂 tụm chung con gái nhỏ đa số là nằm ở khoản hoàn thành cách yêu cầu, có môn vẽ là ngoài mog đợi 😂 Đọc xong nói, trời! ko thuộc dạng học sinh dc nêu gương dưới giờ chào cờ rồi!! 😅😅 Nhưng thôi cũng kệ. mẹ mẹ hồi xưa cũng chưa bao giờ là học sinh straight A. trờ ơi, cấp 2 còn đỡ, cấp 3 toàn mang con vịt (điểm 2 về nhà). Kinh lắm các mợ ạ! Nhưng những điều đó ko nói lên dc những khả năng "tìm ẩn" của mình. (mà giờ vẫn còn tiềm ẩn, chưa phát hiện ra khả năng đó là gì! 😅😅) chỉ biết khi lớn lên mình kiếm việc làm cũng nhanh, cũng dc thi thoảng họa hoằn dc boss khen, khách chửi thì nghe thôi! 😅🤣 Không kiếm tiềng dc như Bill Gate nhưng cũng chưa chết đói. Nên nghĩ thôi cũng dc Quậy ạ! miễn sao đừng trong nhóm cần cố gắng! mẹ mẹ xúc mày nhe Quậy! Nhưng mẹ mẹ thích cô giáo (tất cả các cô, khi họp phụ huynh riêng từng cô) nhận xét về con. các cô đều bảo con rất hòa đồng, có mối quan hệ cực kì tốt với bạn bè, và cả người lớn, con hành xử rất hiểu chuyện, và biết bảo vệ bạn bè, biết nói ra chính kiến rất tự tin. Con có đầu óc thoáng, và tiếp thu nhiều ý tưởng mới nhanh. ngoài các nhận xét, mẹ thấy thái độ các cô nói về con rất tự hào, rất trìu mến. có lẽ con gái thật sự có mối quan hệ tốt với người lớn như trong lời khen ngợi đó. Mẹ và bố béo thích lắm. Nên con gái gửi email kèm link Amazon (trời ơi!) cái đồ chuốt bút chì con xin mẹ dc phép mua (ý là con gái dùng tiền túi để dành mua, nhưng muốn xin phép mẹ). Mẹ thấy vậy nên mẹ bí mật mua như là 1 món quà khích lệ để tặng con. Mới đầu tính chơi chiêu nếu con giỏi tầm "vượt chỉ tiêu quy định" (là 10 điểm) thì mẹ thưởng. Nhưng sau đó mình thấy cái trò này rất là tệ, làm trẻ con ở tâm trạng học 1 cách thụ động vì mình phải tác động trực tiếp lên nó. Và nếu mình làm thế, mình ko công nhận thành quả của nó ở thời hiện tại, trong khi trẻ con nên hiểu nó giỏi ở điểm nào, và cần phát huy nhiều hơn bằng chính sức lực và sự nhận thức của nó mới là quan trọng và là 1 skill lâu dài! Nên mình đổi chiến thuật! Mình mua và nói bố mẹ rất tự hào về con. cứ cố gắng hoài nha! Đặt mình vào vị thế của nó, dc công nhận thành quả thì sẽ vui và cố gắng tự nguện. chứ mà ko dc công nhận, bị "treo giải trên đầu" kêu cố gắng thì đó là 1 áp lực và cảm thấy công sức của mình ko dc nhìn thấy, cảm thấy "căm phẫn" à! hahahah! Ôi, học là 1 con đường rất dài, mẹ mẹ vẫn còn phải học, nên 1 vài năm thì làm qué gì mà xoắn! miễn sao đừng đội xổ, ù lì, ai hỏi gì cũng đơ ra như mất hồn là dc! 😅 --------------- Hôm nọ 2 mẹ con đi xốp ping, lại thấy anh Peter lau chùi dọn dẹp con đường trước cửa. anh lau chùi bóng nhoáng xong thì để lại 1 cái lon, bảo nếu thích mọi người ủng hộ anh 50 cent. Mình thích ảnh lắm, nên vừa mở ví thì Quậy cũng mở ví, và nói con cũng muốn ủng hộ chú, 50 cent thấy ít lắm mamma, con gửi thêm nhé. Thương con ghê! có lẽ cuốn sách nào đó nhiều năm trước mình đọc nói đúng, những giá trị thực sự con cái sẽ mang theo là do nó nhìn thấy từ gia đình, từ hành động của người lớn, chứ ko phải là những bài học khô khan. thôi để mẹ cố gắng "ngoan" và "biết điều" để con học theo nha!😅😅 ---------------------------- Hôm qua con gái học múa dưới nước (synchro) về, con nói "cô bảo lớp tụi con sẽ tham gia giải đấu của vùng (nghĩa là ở mức từa tựa miền, như miền trung, nam, ... nhưng ý nó chia nhỏ hơn nữa, nhưng mức khá to, chứ ko phải nằm trong 1 tp.) Mẹ mẹ nghe xong ... chột dạ! Chà, bơi mấy cái mùa giải này ... mình mệt lắm! vì mình phải đưa đón nó nhiều hơn (tụi nó phải rèn luyên kinh lắm, nhất là cái này vừa bơi vừa múa theo team thì còn khó hơn!) Ngoài ra nó sẽ bận, mình ko biết bài vở nó ở trường ra sao! Mắc công mình phải để mắt tới! (giờ mình vẫn chưa phải để ý! ) Nhưng nếu nó thích thì mình cũng ko ngăn cản! Nên mẹ mẹ nói "quậy có thích ko?" - "con ko biết nữa, con sợ ko thắng giải" - "xùy! thắng thua ko phải là vấn đề phải lo nghĩ! thật! cứ làm hết sức, và phải vui! ko vui thì ra về, ko cần phải lo đâu! nên con cứ xem xem vui thì tham gia, ko thì nói cô là con ko muốn thi đấu". 1 chút áp lực thì cũng tốt nhưng nếu ảnh hưởng tới học tập và sức khỏe tinh thần quá nhiều thì thôi. mẹ mẹ ko ham đâu. Con giỏi ai chả khoái! con mình mà như bạn Aileen Wu gì đó, huy chương vàng olympics, siu mẫu, còn dc nhận vô Stanfort! trời! tui mà có con vậy tui cũng khoái mà! nhưng dần dần mình đã biết cách học kìm nén, và biết chấp nhận hơn! Ôi! Lâm Thy Thy đã già rồi bà con ạ! hụ hụ hụ!!!

Nhận xét

Các bài đọc được yêu thích nhất