có bé kia bạn Quậy, ko ăn bất cứ cái gì. rau củ, trái cây,
v.v... ko ăn 1 cái gì. Ngoại trừ đồ ngọt. Nó khảnh ăn tới độ mẹ nó hôm nào có
ca rảnh buổi trưa, là chạy như bay tới trường đón nó ra 1 tiếng, rồi mua cho nó
các thứ nó chịu ăn đếm trên đầu ngón tay). Chứ thực đơn của trường thì nó chỉ
ăn trường kì kháng chiến mỗi 1 món pasta trắng (pasta luộc lên và trộn với xíu
dầu olive). nó còn bào mùi thức ăn nó ko chịu dc. trong khi thực đơn trường Ý rất
healthy, có pasta cùng sốt theo ngày, 1 món thịt/cá, 1 món rau, 1 trái cây tươi
theo mùa, bánh mỳ lạt. Tất cả gom lại là 70% hàng organic. Mình từng thấy thực
đơn cho trẻ con ở 1, 2 nước khác, mình tháy thực đơn này rất tốt. 1 ngày phụ
huynh trả có 4 Euro (còn lại nhà nước tài trợ), ai có income thấp, cứ ra ủy ban
kê khai, sẽ dc miễn phí hoàn toàn, họ ko bao giờ cắt phần cho trẻ con vì bất cứ
lí do gì. (1 trong các lý do mình yêu nước Ý và EU)
Bé này vô tình mình biết từ hồi bé, biết nó và bà nội nó trước,
bẵng đi mấy năm, nó thành bạn học của Quậy. hồi bé, nó 1 tuổi rưỡi nhưng ko bò,
ko đi. Dỹ nhiên mỗi bé 1 tính cách khác nhau. chỉ là bà nội nói mẹ ko cho bò
trườn lăn lóc, mẹ lo cho em bé quá nên là em bé vẫn chưa biết tập đi và bò trườn.
Nói chứ, nhìn thấy cách nó ăn và mẹ nó bạc đầu với nó, mình
cũng oải, nhiều khi cũng nghĩ, mẹ nó thả nó đói vài ngày hoặc cứng với nó xíu
thì đời dễ thở hơn cho cả 2 mẹ con. Ác hơn cái thì nghĩ chiều chuộng con vô lí
Nhưng con bé rất là ngoan, lễ phép, ko nói dối, ko ức hiếp bạn bè, chơi đùa với
bạn rất tốt, rất dễ thương. Chỉ mỗi việc ăn. NHƯNG nó ko đòi hỏi gì khi qua nhà
người khác, mẹ nó cũng vậy, chỉ cần pasta luộc là dc. Cũng ko tự giác mang thức
ăn khác riêng cho nó khi qua nhà bạn. tự khai báo là "con tui mệt lắm, đừng
mắc công là gì cả" :) Suy cho cùng, dù chỉ có chiều con, dó là việc của chỉ,
có thể chỉ cảm thấy nhẹ lòng hơn là cứng rắn đấu tranh mắng chửi hoặc lườm
nguýt con trong từng bữa ăn. với mình, cứng rắn làm dễ, nhẹ nhàng làm khó. Với
chỉ, có lẽ là ngược lại. Mình cùng ko sống cuộc đời của chỉ, chỉ cũng ko làm
khó dễ phiền lòng ai. :)
Sau này còn biết, để có con, chỉ cũng sảy thai mấy lần, muốn
có bé thứ 2 mà mãi vẫn sảy thai. :( Có lẽ đó cũng là 1 lý do.
Ai cũng có 1 cuộc đời, và lý do
của họ. :)
Mình ko có theo đạo nào. (chắc đạo của mình là research, mình
chỉ tin vào research và khoa học). Nhớ trong Sex and the city, có lần, thấy bạn
Amanda (tóc đỏ) cho người ăn xiin tiền, sau đó người kia nói “Chúa sẽ phù hộ cô”,
cô Amanda nhà mình liền tỏ ngay nét mặt ko vui, bước đi 2, 3 bước rồi quay lại
nói “tôi ko cần Chúa nào phù hộ cả”. 12 năm trước, mình hơi chựng lại (lúc đó mình
vẫn coi bản than theo đạo thiên chúa, dù ko đi nhà thờ đã nhiều năm). Nhưng dần
dần, mình nhận thấy, đạo ko còn ý nghĩa, ko mang lại cho mình peace và ko giúp
mình trưởng thành hơn, nên mình coi bản than mình là vô thần. Bây giờ, ai nói với
mình những câu nói trên, mình cũng cảm thấy như cô Amanda kia. Chỉ có điều mình
ko nói ra! :p
Có chị bạn kia, theo đạo ghê lắm. rất sùng đạo. vợ ko bao giờ
đi làm. Chồng thì có gần 2 năm ko đi làm (ko biết sống bằng cái gì, với cái núi
tiền nhà và các loại tiền!). nhưng chỉ vẫn bảo “chúa ở bên chúng ta, rồi sẽ
qua, rồi sẽ qua” và ko chịu cho chồng đi làm vì đang bầu, ko ai phụ việc nhà.
:( người ta kêu chỉ đi làm, chỉ cũng từ chối, vì lý do abc. Và cũng cùng lý do
chúa sẽ giúp họ vượt qua giai đoạn này. Có hôm 1 Euro trong túi cũng ko có. :(
Mình ko hiểu, và sẽ ko bao giờ hiểu nổi việc này.
Nhưng có lẽ họ thà tin như vậy và
hạnh phúc còn hơn, chồng đi làm, 1 mình ôm 2 con nhỏ đang bệnh, lại ko biết lái
xe, và sợ đi ra đường 1 mình. Âu cũng là lựa chọn của họ. Họ ko nợ nần gì mình,
ko làm phiền người xung quanh, 1 ngày ăn chỉ mỗi 1 món pasta cho 3 bữa, và trả
tiền nhà, ko ăn cướp, ko lừa gạt ai. Ơ thế thì mình cũng ko nên chỉ trích hay
lo lắng cho họ. :D ko phải việc của mình, và mình cũng ko sống cuộc đời của họ.
:D
Coi 1 bộ phim rất hay về nhà văn C.S Lewis. Nên đọc quyển sách
“A grief observed” – viết sau khi mất người vợ và bạn tri kỷ. có đoạn Lewis nói
rằng hôm nọ tôi gặp người đàn ông kia
sau 10 năm ko có dịp gặp lại. ông ta khác hoàn toàn trong trí nhớ của tôi, tôi
còn ko nhận ra ông ta. Có thật con người sẽ mãi mãi sống trong tâm thức chúng
ta? Hay trí nhớ cũng sẽ ra đi, và 1 ngày, tôi sẽ ko còn nhớ H, những gì tôi yêu
thương, những nụ cười, ánh mắt của H cũng sẽ khác đi, phai nhạt, và ngay cả kỷ
niệm về H cũng sẽ rời bỏ tôi?
Ôi, buồn kinh khủng. Buồn hơn,
khi những gì ông ta nói là sự thật!
Hôm nọ đi coi triển làm Anthropocene – Human Poch
Biết được thực phẩm organic, chính ra là những sản phẩm tốt
ko chỉ cho con người, mà cả môi trường. Nhưng thật ra, nhu cầu organic, kiểm
duyệt gắt gao cũng cao, môi trường thì ngày càng bẩn. Để đáp ứng áp lực từ “cung”
và kiểm duyệt, người ta xây các nhà kính, phá rừng, đập núi để xây 1 khu toàn
nhà kính và trồng “rau sạch”. Cuối cùng rau ấy thì sạch, môi trường thì ngày càng
bẩn. vùng núi trùng điệp, rừng cây rậm rạp trở thành 1 khu phức hợp nhà kính. Họ
dung nước rất nhiều để có các loại rau sạch trong nhà kính nữa. :(
Thấy vài vùng ở Kenya sống trong trong rác, và plastic. Chỉ
rác và rác, rác nhiều như núi. :(
Đã chả mua gì, cũng chả tặng quà ai nữa, mà vẫn oải. :(
Năm sau mình sẽ mua second hand các vật dụng để tặng quà. Nếu
thấy ko phù hợp với 1 sộ người, thì thôi, xin lỗi. Khỏi tặng! :D
Chồng nói nhưng 1 món quà cũng là 1 mối quan hệ (ý là mùa này
ai ai cũng quà, mình ko tặng thì họ sẽ nghĩ mình ko quan tâm họ, vì năm nào họ
cũng tặng mình). Nếu ai đó vì 1 món quà mà nghĩ thế thì mối quan hệ của chúng
ta cũng bé như những món quà đại trà mua giáng sinh. Mình vẫn rất thích và rất
trân trọng các món quà, nhưng nếu mình cảm thấy họ ko cần, và mình cũng ko tìm dc
1 cái gì phù hợp với cách nhìn cùa mình (họ dung dc, và giảm thiểu rác thải),
thì thôi, mình ko tặng gì cả. Mà nhiều khi, mình cũng ít tặng đúng mùa theo trào
lưu. Khi thấy cái gì phù hợp thì mua và đưa ngay cho bạn, chẳng cần dịp gì đâu.
Năm nay ba chồng chỉ tặng quà cho trẻ con, ko cho người lớn
nữa! :D à
may quá! Đỡ túi tiền cho ông nội, và cũng giảm rác thải cho bầu khí quyển! híc!
Mẹ chồng năm nào cũng quà linh tinh bao la, năm nay chỉ mua
cho mình 1 cái cốc bằng sứ :D (cái này tự nhiên, ít ra ko hại môi trường như các
vật liệu linh tinh nhựa và silicon) Mà mình thì xài cốc rất lâu! Cốc nhà mình đã
12 năm nay rồi đấy.
Em N biết tính chị, nên gửi chị ống hút bằng thủy tinh đẹp ơi
là đẹp :D Nhìn sang chảnh và cực kỳ Eco. :D
Nhận xét
Đăng nhận xét