Quậy Quậy của mamma
Thương lắm, bây giờ mamma bận học nên ít thời gian hơn cho con gái, cũng phải cố rèn bản thân, dành nhiều thời gian ở bên con hơn. Khi đón con đi học về thì phải nấu cơm, ko chơi (mà mình cũng ko biết chơi nên nó cũng ko thèm rủ mình chơi luôn, nó tự chơi 1 mình trong phòng, thi thoảng mamma nói mang đồ chơi tới cửa bếp ngồi chơi và ở với mamma để mamma đỡ nhớ nó) ;) Cũng lớn rồi, cao gần bằng xương ác của mẹ rồi (tại mẹ lùn chứ ko phải con cao gì đâu giàng ơi, hụ hụ), nên mẹ phải chịu khó chỉ bạn làm việc vặt, để vừa biết giúp đỡ mẹ, vừa học cách tự xoay xở khi ở 1 mình, học từ vựng từ mamma, và có thời gian bonding tình thương mến thương với mẹ nữa) Thường thì mình cho nó rửa rau, nhặt rau, cắt nấm, cắt đậu hũ, cho thức ăn vào bịch, vào lọ cho mẹ. Mình thì mình ko thích con nít 12, 13 tuổi lớn già cộ như 1 cái cột, mà mỗi việc rửa rau cũng ko làm vì bảo "ko biết làm", chính ra mình sẽ mắng luôn "thế thì vào đây tôi chỉ", nhưng tiếc thay mình ko phải là mẹ nó, mắng nó cũng ko dc. :( :p Rút kinh nghiệm cho con mình vậy. Mình có cái tính kỳ, rất là cổ lỗ sỉ, có những cái ko thay đổi dc, xã hội văn minh cỡ nào thì mình cũng vẫn giữ cái cách nhìn nhận "kỳ cục" là ví như: ai ai cũng phải biết nấu nướng, lau chùi, ko cần nấu sơn hào hải vị, nhưng những thứ đơn giản thì phải biết, và khi đến nhà ai cũng phải giúp người ta 1 tay chứ ko phải ngồi ăn rồi ngoảnh đít đi (ấy là mình nói con cháu mình, chứ ko áp dụng cho khách nhà mình nhé! hahah!! ) thật ra, nếu chủ nhà họ ko nhờ, họ ko cho làm thì ko nói, nhưng bản thân cũng nên biết nhìn, biết giúp 1 tay, mình qua nhà bạn tiệc, nó nấu những chục món, đầu tắt mặt tối, mình cũng phải xắn tay giúp nó chứ làm sao làm khách dc?? (thế mà người ở đây họ ngại làm khách, họ ngại này nọ kia nên họ cứ để chủ nhà chân thấp chân cao hầu "khách", dỹ nhiên cũng có khi chủ họ ko muốn mình giúp, cái ấy thì ko bàn, nhưng nếu vừa giúp vừa nói chuyện thì cũng vui mà). Thêm cái cổ lỗ sỉ nữa là đàn ông đàn bà thì đồng đều nhau, NHƯNG có 1 số cái, mình sẽ vui hơn nếu dc đàn ông trong nhà giúp, ví như giúp thay cái bóng đèn, sửa máy vi tính, đóng cho cái đinh. Mình có thể tự làm dc hết các việc đó (dỹ nhiên có lẽ ko giỏi bằng), nhưng mình làm dc, (hồi bé tự đóng đinh, tự thay bóng đèn trong nhà cơ mà), nhưng vẫn muốn những công việc ấy là "của đàn ông trong nhà". Cỗ lỗ vậy đó! Nên nếu có con trai, sẽ bắt học những thứ này.
Quậy lớn như thánh gióng, nói líu ríu suốt ngày, có cái tật nói rất cà chớn, nói làm người ta phật lòng. sửa mãi ko chừa. Bạn nó dễ thương với nó như thế mà nó trả lời như mắng con bé kia, mình nói mình mà nghe thấy như thế nữa, mình ko cho qua nhà bạn chơi. Mình cũng nói con bé kia "khi nó nói như thế, con phải dạy nó nhe hem, con phải nói nó nếu nó mà nói thế thì con ko chơi với nó nhe hem" (cái con bé kia trả lời "nhưng con vẫn muốn chơi với nó" hụ hụ!) , mình phải nói mẹ nó "mày thấy con Quậy nói chuyện như thế, mày sửa nó đi nha, tao ko thích tý nào hết". :( Bạn bè thân, người nhà sửa cho thì ko sao, chứ mà ra đường, cho người ko quen thân họ chửi vào mặt thì nhọ trăm đường! Kinh nghiệm của bản thân, nên muốn rèn nó những thứ này ngay từ bé. Có những đứa bản chất dễ thương, tính tình ko "dữ" nên ko cần dạy nó cũng ăn nói nhẹ nhàng, nhưng có những đứa tính như Quậy (và cũng là tính của mình) thì buộc phải uốn nắn, ko có cách nào khác. :(
Tính viết thêm, nhưng thực sự phải học bài và tý chạy đi học. Hôm nay theo lịch là 8 tiếng ở trường (từ 10 h sáng đến 18h30 chiều) nhưng thôi, ko học nổi đâu, bỏ lớp cuối, ngồi nghe lại bài giảng sau. Hic! :(
Nhận xét
Đăng nhận xét